Đức sung viện nói. "Thật không nghĩ đến, nàng ta là một nữ nhân giả
dối, thiếu chút thì vì nàng ta mà bản cung bị họa lây."
Đức sung viện cũng không thích cung nữ Phẩm Hương, nàng ta hại
người thiếu chút nữa lại hại đến đứa nhỏ trong bụng nàng, nàng ta đáng tội.
Đức sung viện cảm thấy bối rối, trước kia ở trong cung này, Nhu phi
cùng nàng tính tình giống nhau. Không nghĩ tới bây giờ lộ bộ mặt thật sự,
Nhu phi chính kẻ tiểu nhân đội lốt quân tử.
Viên Thục Hoa trở lại Trường Xuân cung, nhìn Lý Già La nói. "Đám
cung nhân bên cung kia đều được phân tán, có một người đến chỗ chúng ta,
là một người đáng thương, nghe Bạch Lan nói sau lưng người kia đều có
vết bỏng. Là do dùng nến, ngươi nói xem, sao nàng ta có thể hạ thủ độc ác
đến vậy. "
Lý Già La thầm nghĩ, đây chính là lời tổ phụ nói, tâm có vấn đề. Thông
qua ngược đãi người khác để có thể giải tỏa. Kỳ thật, trong cung này có
không ít người giống Nhu phi, chẳng qua bọn họ không nghiêm trọng như
Nhu phi mà thôi.
Chủ tử trừng phạt nô tài, có người thích tự mình động thủ, nghe nói đám
hạ nhân kia cũng lấy tư cách là người cũ mà khi dễ người mới, trừng phạt
người đa dạng đủ loại. So với hình phạt của Hình Bộ còn nhiều hơn.
Nhưng thân là phi tử, đối đãi với nô tỳ như vậy, thật là làm cho lòng
người chán ghét. Lý Già La nghĩ tới có lần mình dạo Ngự Hoa viên nhìn
thấy một cung nữ ở trong góc vụng trộm khóc, chắc đó chính là cung nữ
Phẩm Hương.
Lập tức Lý Già La cảm thấy buồn cười, nàng sao lại có thể đồng tình.
Tất cả xem như đều kết thúc, Phẩm Hương thông qua thủ đoạn của mình để
trả thù chủ tử, tuy rằng kết cục của nàng ta thảm thiết nhưng cuối cùng
cũng khiến Nhu phi chịu không ít báo ứng.