Nữ nhân trong cung đều chú ý đến tú nữ mới, cho nên hậu cung so với
trước kia càng là im lặng.
Khó được có vài ngày thanh nhàn, Viên Thục Hoa cùng Lý Già La đọc
sách, đùa giỡn cùng Tam hoàng tử, đặc biệt tự tại.
Lý Già La nghe Viên Thục Hoa nói, liền cười: "Chỉ là ba năm, ngươi đã
nói năm xưa."
"Ba năm cũng không phải thời gian ngắn, ta cảm thấy già đi không
ít.Chủ yếu là trong lòng, hơn ba năm qua chưa từng gặp người thân." Viên
Thục Hoa ở nhà cũng là được sủng ái vô cùng, nhưng trong cung, ở đâu
cũng phải cẩn thận. Người có phẩm vị cao thì nàng phải hành lễ, người
phẩm vị thấp, đại bộ phận đều có tâm tư khác.
Lý Già La nói: "Trước đó không lâu, không phải ngươi nói phụ thân
ngươi có khả năng được triệu về kinh thành sao?"
Phụ thân của Viên Thục Hoa làm Việt châu Bố Chính Sứ đã được
khoảng năm sáu năm. Lẽ ra phải đổi địa phương.
"Ai, theo tin tức lần trước, nói có thể điều đến nơi khác. Đoán chừng ở
nơi khác cũng phải mấy năm."
Việt Châu cách kinh thành xa, Lý Già La nói: "Đến lúc về kinh báo cáo
công tác, cũng có thể nhìn thấy."
Viên Thục Hoa nói: "Cũng chỉ có thể như vậy." Trong nhà cha mẹ đối
với nàng rất tốt, chỉ là phụ thân cũng có nữ nhi thứ xuất.
Vốn lần này Viên Thục Hoa cũng nhận tin tức, trong thư nói, Viên gia có
người tính toán cho tú nữ tiến cung. Lúc ấy Viên Thục Hoa xem xong trong
lòng mất hứng, bên ngoài mọi người đều cảm thấy trong cung tốt, nhưng ai
biết trong cung nhiều gian khó?