Bởi vậy, nảy sinh tâm tư áy náy. Hơn nữa hôm nay hai người nói chuyện
cùng nhau, Lâm tu nghi cảm thấy ở trong cung mình có thể tìm thấy một
người như vậy nói chuyện, thật là không dễ dàng.
Nhưng đại cung nữ Bình Nhi bên người nàng lại cảm thấy vị Vương
Tiệp dư này không đơn giản, chẳng lẽ lã muốn hại tu nghi?
Rốt cuộc hai người đều được sủng ái, nhưng Vương Tiệp dư lại một chút
động tĩnh cũng không có. Người như vậy sao có thể giao hảo với chủ tử
mình đây? Quả thực là không có khả năng đi, khẳng định là có âm mưu gì
đó?
Lâm tu nghi nói: "Bổn cung có đôi mắt để nhìn. Huống chi, bổn cung
không ngu ngốc, nàng ta thực sự muốn tính kế, bổn cung cũng nhìn ra
được. Nàng ta tính kế ta, nàng ta có thể được chỗ tốt gì? Trong cung này,
sinh hài tử có rất nhiều người, không phải chỉ một mình ta."
Bình Nhi thầm nghĩ, người trong cung này, dù không có lợi, làm chuyện
khiến cho người khác không yên ổn cũng rất nhiều. Bằng không sao có
nhiều phi tần đẻ non như vậy?
Chẳng lẽ đều nghĩ hại phi tử này đẻ non, đối với mình không có lợi nên
không hạ thủ sao?
Tuyệt đối không có khả năng là như thế này.
Tranh đấu chính là dùng mọi thủ đoạn. Nếu mọi người có thể hiểu rõ
ràng như vậy thì tốt rồi. Có thể làm một cái thai trong bụng người xẩy mất,
đó chính là một sự bảo đảm diệt trừ người này. Thật muốn mỗi người đều
nghĩ như vậy, trong cung này sinh nhiều hài tử như vậy, diệt trừ một đứa
cũng vô dụng, sẽ không có nhiều chuyện xấu thế này.
Có đôi khi, ngươi được sủng ái chính là một loại tội. Ngươi được sủng
ái, người khác không ra tay. Nhưng khi mất đi sủng ái của Hoàng Thượng,