con trai của Vân mụ mụ và Tử Đằng lén lút liếc mắt đưa tình, Tử Đằng này,
nâng cao đạp thấp, ngoài mặt cùng Đại Mạo tỷ tỷ muội muội thân thiết,
nàng ta dĩ nhiên biết tính toán của Vân mụ mụ, nhưng lại không từ chối sự
tiếp cận của con trai Vân mụ mụ.
Đại Mạo kiêu căng tự mãn, đương nhiên muốn được Vân thị coi trọng,
mà Vân mụ mụ là người thân cận nhất bên cạnh Vân thị, nay bởi vì chuyện
với con trai Vân mụ mụ, Đại Mạo phải chịu thiệt, cho nên Đại Mạo dễ dàng
nhận chuyện tốt này, cơ hội tốt như vậy nàng ta sẽ không bỏ qua, lại nói
đây là chuyện tốt, không phải chịu trách nhiệm với người khác, Hổ Phách
tùy ý nói một câu, đều đã tan thành mây khói.
Về phần cãi vã ở phòng bếp, là đương gia chủ mẫu, Vân thị hoàn thành
một chuyện nhỏ như vậy, vẫn là dễ như trở bàn tay.
Võ lão thái thái bên kia, lại thích bày ra vẻ bề trên, thấy chuyện bất bình
của Vân thị, bà tất nhiên muốn ra mặt, thể hiện bản thân cao hơn Vân thị
một bậc, cũng tiện chèn ép Vân thị - người con dâu xuất thân giàu có này,
đương nhiên, điều kiện tiên quyết trong chuyện đó là không tổn hại đến hai
đứa cháu còn chưa chào đời của bà ta, cấm túc không phải là phương pháp
tốt nhất sao?
Đây cũng là điều Vân thị muốn nhìn thấy, mà chắc chắn Vân thị cũng đã
thu mua người bên cạnh Võ lão thái thái, ngầm nhắc nhở một chút, Võ lão
thái thái liền đem chủ ý này chiếm làm của riêng.
Nguyễn thị nghe được hai di nương đại phòng bị cấm túc, còn cảm thấy
đáng tiếc, sao không động thủ đánh nhau, tốt nhất là hai người đều sinh non
đi.
Lão thái thái tuy rằng ưu ái nhị phòng, nhưng đến cùng vẫn hi vọng con
trai lớn có đứa con trai của mình.