Hoàng thượng lập tức gọi người tiến vào, Đối Nguyệt cùng Tẫn Hoan lập
tức đỡ Trần Mạn Nhu đi đông thiên điện, bà đỡ cùng ma ma đỡ đẻ đều
chuẩn bị tốt từ trước, mấy ngày nay cũng đều ở Chung Túy cung đợi mệnh,
lúc này cũng lập tức đi theo vào phòng sinh.
Không bao lâu, đám người Đức phi thu được tin tức, cũng nhanh chóng
chạy lại đây. Cuối cùng ngay cả Từ An cũng đến đây, vừa vào cửa hỏi
trước: "Như thế nào? Ma ma đỡ đẻ nói như thế nào?"
"Vừa mới tiến vào không bao lâu, mẫu hậu ngài thân mình không tốt, tại
sao cũng đến đây?" Hoàng thượng đỡ Từ An thái hậu ngồi xuống một bên,
Từ An thái hậu trừng mắt liếc hắn một cái: "Ta tại sao không thể đến đây?
Đó là kim tôn của ai gia, ai gia ở chỗ này chờ."
Huống chi, năm trước trong cung liên tục xảy ra nhiều chuyện như vậy,
nhất là cho tới bây giờ, trong cung còn có chút cảm giác điêu linh, ngày
thường cũng im lặng quá mức, lúc này rốt cục có thể có một chuyện tốt, Từ
An thái hậu làm sao cũng phải đến xem, đỡ phải nửa đường có người nhảy
ra làm việc xấu.
Tiểu tứ vẫn ôm chân Hoàng thượng đứng ở một bên chờ, Từ An thái hậu
nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn mang theo sợ hãi, lập tức nhíu mày trách
mắng: "Vú nương đâu? Đại cung nữ bên người Tiểu tứ đâu? Đều là người
chết sao? Tại sao không đem Tứ hoàng tử ôm đi?"
Đám người Trần ma ma, Triệu ma ma đến đây, phần phật quỳ xuống.
"Ta không đi, ta muốn xem tiểu muội muội." Tiểu tứ ngửa đầu nói, ngẫu
nhiên Trần Mạn Nhu ở phòng sinh kêu hai tiếng, sắc mặt Tiểu tứ lại trắng
thêm một phần. Từ An thái hậu ôm hắn nói: "Ngươi đi chỗ Đại hoàng tỷ
ngươi ăn một chút điểm tâm, chờ ngươi ăn điểm tâm xong trở về, lại thuận
tiện mang trở về cho tiểu muội muội, nàng cao hứng, liền đi ra."