HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 1235

"Hảo." Trần Mạn Nhu cười đáp, nghiêng đầu ở trên hai gò má Hoàng

thượng hôn một cái, hôn xong lại cảm thấy động tác mình quá mức càn rỡ,
thật cẩn thận nhìn sắc mặt Hoàng thượng, thấy Hoàng thượng cũng không
có ý trách cứ, trên mặt ngược lại mang theo tươi cười, liền thở dài nhẹ
nhõm một hơi, vội vàng đứng dậy, kéo cánh tay Hoàng thượng: "Hoàng
thượng, chúng ta đi ra gian ngoài, cầm để ở bên kia."

Hoàng thượng gật gật đầu, đứng dậy đi theo, đến thứ gian, mình ở

nhuyễn tháp ngồi xuống. Chỉ thấy Trần Mạn Nhu bận bận rộn rộn tự mình
dâng hương rửa tay, Hoàng thượng nhịn không được nhíu mày: "Việc này
không phải có các cung nữ sao?"

"Phàm là chuyện hầu hạ Hoàng thượng, thiếp đều muốn đích thân động

thủ." Trần Mạn Nhu ngẩng đầu nói một câu, tự phát tự động ngồi ở cầm án
ngồi xuống, nhìn Hoàng thượng thản nhiên nở nụ cười một chút, sau đó
đem bộ móng tay mang vào, hai tay đặt trên huyền cầm.

Hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi hô hấp, lại sau đó, ngón tay kích thích

huyền cầm.

Ngay từ động tác đầu tiên có chút không liên tục, tiếng đàn cũng có chút

đình trệ, qua một hồi lâu mới dần dần chuyển thành mượt mà, chính là, ở
giữa vẫn không hề thiếu lạc điệu sai lầm.

Hoàng thượng lại cảm thấy hứng thú, ở bên trong chọn chỗ sai lầm,

trong lòng ngược lại thực tán thưởng, làm khó hoàng hậu của hắn mộ lần,
rất thông minh, những sai lầm đó cư nhiên bị nàng thuận tay cấp bỏ qua,
làm cho cầm khúc tăng thêm vài phần ý tứ hàm xúc khác.

"Không tệ, khúc này của Mạn Nhu, nói ra ngoài người khác tuyệt đối sẽ

không biết là chỉ học tập năm sáu ngày." Một khúc dừng lại, Hoàng thượng
thực nể tình vỗ tay, vẻ mặt Trần Mạn Nhu nhảy nhót, lại đây vui mừng hỏi:
"Thật sự? Đó chính là nói thiếp ở phương diện này thực có thiên phú?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.