thành tân hoàng hậu. Cho dù là tương lai Bùi gia cô nương này thật sự sinh
ra đứa nhỏ, có phải hoàng tử hay không còn không nhất định đâu, giống
như Huệ phi, liên tục sinh hai công chúa, nhân phẩm rất là không tệ.
Được rồi, cho dù là nhân phẩm Bùi gia cô nương rất tốt, lập tức liền sinh
ra tiểu hoàng tử, nhưng là có thể nuôi lớn hay không vẫn là một chuyện
khác đâu.
Cho dù là nuôi lớn, lúc ấy Tiểu tứ cũng đã trưởng thành, hắn cũng không
thể tạo thành uy hiếp.
Nếu không thành công, đó lại cùng Trần Mạn Nhu không có quan hệ gì.
Vì thế, Trần Mạn Nhu hoàn toàn xem là việc không đáng lo, dễ dàng phê
chuẩn thỉnh cầu Bùi gia cô nương vào cung ở lại, sau đó tiếp tục dễ dàng ở
trong Vĩnh Thọ cung của mình dưỡng thai.
Nhưng là Trần Mạn Nhu không nghĩ tới, nàng không muốn gây chuyện
nhi, chuyện này lại muốn chọc nàng. Đường Uyển Nhi cư nhiên mang theo
Bùi cô nương kia đến thỉnh an!
Trần Mạn Nhu dừng một chút, phân phó Lập Xuân: "Nói bản cung thân
mình không thoải mái, Hoàng thượng hạ lệnh để cho bản cung tĩnh dưỡng,
không gặp người. Cho Đường chiêu dung hảo hảo chiêu đãi Bùi gia cô
nương, hậu cung có rất nhiều địa phương không thể tùy ý đi loạn, nói cho
Đường chiêu dung chú ý chút."
Lập Xuân cười đi truyền lời, trở về vẻ mặt méo mó: "Nương nương ngài
không phát hiện sắc mặt Bùi cô nương kia, quả thực giống như đáy nồi. Sắc
mặt Đường chiêu dung cũng không tốt, bất quá, coi như che giấu tốt."
Trần Mạn Nhu cũng không khách khí, cơ hồ xem như là cảnh cáo, sắc
mặt Bùi gia cô nương có thể tốt mới lạ.