Hoàn toàn không cần đi, hiện tại Cửu vương gia chính là một con mèo
nhà, một chút uy hiếp cũng không có, huống hồ Ngưu Xuân Hoa cũng đã bị
tiễn bước, trong thư mẫu thân cũng viết, đã tìm nhà chồng tốt cho Xuân
Hoa, cuối cùng công tác kết thúc cũng đã làm tốt, Hoàng thượng căn bản
không cần vì Cửu vương gia mà đi một chuyến?
Chẳng lẽ Hoàng thượng phiền chán mình cùng Trần gia? Nhưng là cũng
không đúng a, ngày hôm qua Hoàng thượng như vậy, hoàn toàn không
giống như chán ghét mình. Hắn đứng đầu một quốc gia, là đế vương thiên
hạ, nếu thật sự chán ghét hoàng hậu của mình, hoàn toàn không cần phải
làm âm mưu quỷ kế, trực tiếp năm ba tháng không đến Vĩnh Thọ cung là
được a.
Lại hoặc là, lúc trước trong thời gian mình dưỡng thai chờ sinh hài tử đã
xảy ra chuyện gì mà mình không biết?
Trần Mạn Nhu trái lo phải nghĩ, còn kém ở trên giường lăn lộn, nhưng là
nửa điểm suy nghĩ cũng không có. Dù sao cũng ngủ không được, đơn giản
liền đứng dậy trang điểm tốt, Hoàng thượng nói không cho các phi tần đến
đây thỉnh an, nhưng là cũng nói Thái Hậu bên kia nàng vẫn phải thỉnh an.
Không chừng lão yêu bà bởi vì chuyện ngày hôm qua tâm tồn tức giận
với mình đâu, nếu đi thỉnh an muộn, nói không chừng muốn làm khó, mình
không phải sợ nàng làm khó, chính là không muốn ứng phó thêm vài câu.
Tâm tình Từ An thái hậu tốt, mình ứng phó năm ba câu là có thể cáo lui,
nếu tâm tình Từ An thái hậu không tốt, mình phải ứng phó năm ba chục
câu, kẻ ngốc cũng biết nên lựa chọn cái nào.
Đến Từ An cung, Trần Mạn Nhu phát hiện Đường Uyển Nhi thế nhưng
không ở đây, che giấu nội tâm kinh ngạc, Trần Mạn Nhu cung kính tiến lên
hành lễ, Từ An thái hậu cười giống như phật Di Lặc, Thái hậu nói: "Hôm
qua Hoàng hậu đi lễ tạ thần, nhưng là mệt mỏi?"