Quan Âm đồ cần thêu hai tháng chỉ cần nửa tháng liền thêu tốt, trừ phi là
Giang cô nương kia có sáu cánh tay. Còn kinh phật kia, cũng không có
nghe nói cô nương Tào gia yêu thích phật học, nàng làm sao có thể tùy tùy
tiện tiện liền viết chính tả ra ba cuốn kinh thư?
Tiểu thê tử vì mình mà ghen, Hoàng thượng tỏ vẻ, đây thật sự là một sự
tình rất tốt đẹp.
Nhưng là vừa nghĩ đến Từ An thái hậu, Hoàng thượng lại có chút không
quá cao hứng. Tính tình Thái hậu có chút bướng bỉnh, muốn cất nhắc ai, đó
thật sự là thấy người nọ thế nào cũng thuận mắt, từ đỉnh đầu đến gót chân,
không một chỗ nào nàng không thích.
Hiện tại là Đường Uyển Nhi, nếu Tào Linh Ngọc cùng Giang Tú Nhi kia
cũng được nàng thích, ngày sau tiểu thê tử nhà mình cũng thật không dễ
chịu lắm. Dù sao, mình cũng không cần dùng đám hỏi để duy trì cân bằng
tiền triều, loại này nữ nhân không có mắt này, vẫn là quên đi.
Nghĩ đến Từ An thái hậu, tiếp theo Hoàng thượng liền nghĩ tới bệnh tình
Từ An thái hậu, lại nhịn không được muốn thở dài. Biết rõ bệnh tình Thái
hậu thực khả nghi, lại nửa phần chứng cớ cũng tra không được, rốt cuộc là
xảy ra chuyện gì, trong lòng hắn cùng Từ An đều biết rõ ràng.
Nhưng là, Thái hậu là mẹ ruột hắn, hắn cũng không thể miễn cưỡng Thái
hậu chuyển tốt lên. Khổ tâm khuyên giải hai ngày, mỗi lần Thái hậu chỉ
than thở: "Năm đó thời điểm ta chưa tiến cung, đệ đệ của ta mới lớn như
vậy, đứa nhỏ kia cơ hồ là một tay ta nuôi lớn, lúc ấy ta tiến cung, hắn mới
bảy tám tuổi, khóc hô không cho ta rời đi, trong nháy mắt, chính là trôi qua
hơn ba mươi năm, hiện tại ta cũng già đi, hắn cũng già đi."
"Mẫu hậu không trách ngươi, cậu ngươi hắn phạm vào quốc pháp, tước
tước vị là đúng." Hốc mắt Từ An thái hậu đỏ lên, tiếp tục nói: "Chính là,
Uyển Nhi cùng Thanh Vũ rốt cuộc là thân biểu muội thân biểu đệ của