HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 404

chính nhị phẩm võ tướng, so với phụ thân chức quan còn lớn hơn, chờ có
chiến loạn, để cho người khác đi đánh giặc không được sao?"

"Nói nhảm, ở biên cương đánh giặc, có thể so sánh với võ tướng thủ vệ

kinh thành sao? Con yên tâm, phụ thân tất nhiên sẽ không để cho ngươi
luôn phải ở dưới Dương quý phi!" Trần phu nhân khinh thường bĩu môi: "
Dương thống lĩnh kia cũng chỉ ở kinh thành hoành hành, so về bản lãnh
đánh giặc, hắn cũng bất quá là một con tôm chân mềm mà thôi."

"Nương, con không cần phụ thân đi đánh giặc, con hiện tại cũng rất tốt,

là chính nhị phẩm Huệ phi đâu." Trần Mạn Nhu ghé vào trên người Trần
phu nhân cọ tới cọ lui: "Phụ thân tuổi cũng đã lớm, ở lại kinh thành vừa
vặn dưỡng thân mình, người mấy năm trước ở Thực Định phủ không phải
có bệnh căn không dứt sao? Vừa vặn lần này không phải đi về."

Trần phu nhân cười điểm trán nàng: "Thật sự là một cô nương ngốc,

ngươi nói không quay về, thì có thể không quay về? Ta nói cho ngươi biết,
lời này ngươi một chữ cũng không được nói với người khác, nhất là Hoàng
thượng."

Thấy Trần Mạn Nhu vẻ mặt mất hứng, Trần phu nhân an ủi sờ sờ đầu

nàng: "Ngươi yên tâm đi, phụ thân ngươi cũng không tính làm bao lâu nữa,
chờ đại ca ngươi ở trong triều chân đứng vững vàng, phụ thân ngươi liền
chuẩn bị đệ tấu chương xin trí sĩ (nghỉ hưu). Phụ tử bọn họ nếu đều là võ
tướng, Hoàng thượng tất nhiên sẽ lo lắng, nhưng nếu là một văn một võ,
vậy Hoàng thượng sẽ buông lỏng tâm tình. Hiện tại đại ca ngươi còn trẻ,
vừa mới định hướng, đứng còn không ổn đâu."

Kỳ thật, trong thâm tâm, Trần Mạn Nhu so với Trần phu nhân càng hiểu

được mấy điều này, đế vương chi đạo, không phải cần cân bằng sao? Nhà ai
cũng không có khả năng độc đại, càng không thể có thể gắn bó thành một
mảnh, thỏ khôn chết thịt chó săn, là danh ngôn thiên cổ không suy a.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.