HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 468

"Là, Hoàng thượng, ngài biết không, Huệ phi nương nương thật thông

minh, mũi tên kia, là vài thanh gỗ, phía trước không có mũi tên, chỉ có một
túi vải bông, sau đó dính lên một ít bột mì, khi bắn ra mũi tên, cũng chỉ có
thể lưu lại bạch ấn."

Hoàng thượng nghe xong cư nhiên nở nụ cười: "Chủ ý này cũng không

tệ, nha đầu kia vẫn thông minh tinh quái như vậy."

Cười một trận, Hoàng thượng liền cúi đầu tiếp tục phê tấu chương. Tấu

chương còn lại cũng không nhiều, chờ phê xong toàn bộ, sắc trời đã hoàn
toàn tối. Hoàng thượng tắm rửa, cũng không ngồi long liễn, cứ như vậy dẫn
Lưu Thành, một đường chậm rì rì đi Chung Túy cung.

Trần Mạn Nhu nghe thấy thông báo, vẻ mặt vui sướng vội vàng đi ra

nghênh đón: "Thiếp gặp qua Hoàng thượng, cấp Hoàng thượng thỉnh an."

"Ái phi đứng lên đi." Hoàng thượng đưa tay kéo Trần Mạn Nhu, dẫn đầu

đi vào trong. Trần Mạn Nhu đi ở phía sau một bước, theo ở phía sau hỏi:
"Hoàng thượng có muốn dùng bữa ăn khuya? Thiếp cho người chuẩn bị
chút cho người? Chỗ thiếp còn một chút hạt ý dĩ cùng hạt sen, nấu thành
cháo nóng nóng uống một chén, có thể bổ trung ích khí, kiện tỳ khai vị đâu.
Lại ăn thêm một ít điểm tâm, cam đoan Hoàng thượng ăn vào sẽ thấy ấm
áp."

"Uh, vậy chuẩn bị một ít đi." Hoàng thượng trầm ngâm một chút đáp, tuy

rằng đã là mùa xuân, nhưng buổi tối còn là có chút lạnh. Nhất là ban ngày
hắn bận rộn, lúc này quả thật là có chút đói.

Trần Mạn Nhu ứng tiếng, quay đầu phân phó Đối Nguyệt tự mình đi nấu

cháo, ngẩng đầu nhìn bầu trời tối như mực, cuối cùng thở dài nhẹ nhõm
một hơi, chỉ cần đến đây là được.

Chẳng qua nhẹ nhàng thở ra, lại có chút phiền muộn, chỉ cần một ngày

không mang thai, hàng tháng đến mấy ngày này, nàng đều hao hết tâm tư,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.