Cho nên, Trần Mạn Nhu cũng không tiếp tục truy vấn xuống. Mà là
ngoắc ngoắc ngón tay, kêu Tiểu Nhạc Tử cùng Tiểu Hỉ Tử tiến lên: "Đợi lát
nữa, hai người các ngươi đến bên ngoài tìm hiểu một chút, tiểu cung nữ bị
chết kia, rốt cuộc là người của ai. Mặt khác, xem bên phía Hoàng hậu có
phái người đi ra tìm hiểu chuyện điểm thúy trâm hay không."
"Là, nương nương, tiểu nhân nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ." Tiểu Hỉ
Tử cùng Tiểu Nhạc Tử lập tức cam đoan. Tiểu Hỉ Tử cùng Tiểu Nhạc Tử là
người Trần Mạn Nhu có thể yên tâm dùng, lúc trước sau khi để cho Tẫn
Hoan cùng Đối Nguyệt tìm hiểu tin tức của bọn họ, Trần Mạn Nhu lại dặn
dò Trần Hoài Cẩn, để cho Trần gia lão thái gia vận dụng thủ đoạn điều tra,
bảo đảm phía sau hai người bọn họ không có người. Hơn nữa bản thân hai
người bọn họ đều thông minh, cho nên Trần Mạn Nhu cũng không lo lắng.
Sau khi hai người ra ngoài, Trần Mạn Nhu lại bảo Minh tổng quản tiến
vào: "Hôm nay sau khi ta đi thỉnh an, có người đến Chung Túy cung hay
không? Hoặc là đi lại ở phụ cận Chung Túy cung?"
"Hồi nương nương, có một tiểu cung nữ đến đây, nói là chủ tử các nàng
muốn thỉnh nương nương đi uống trà, tiểu nhân nói nương nương không ở,
nàng liền lập tức rời đi." Minh tổng quản hành lễ với Trần Mạn Nhu xong,
đem chuyện lúc trước đã xảy ra đều nói một lần: "Sau đó vốn không có
người đến, sau lại, Vụ Diêu cô nương lại đây, nói Hoàng hậu nương nương
muốn xem sổ sách của Chung Túy cung, hơn nữa chỉ đích danh triền chi
phượng tiên điểm thúy điệp trâm, tiểu nhân cho Tẫn Hoan cùng Đối Nguyệt
đưa đi, tiểu nhân lưu lại trông coi Chung Túy cung."
"Ngươi làm rất tốt, ngày sau vẫn như vậy, vô luận như thế nào, Chung
Túy cung đều phải lưu lại một người của cúng ta, cần phải làm cho người ta
không thể chui chỗ trống." Trần Mạn Nhu đầu tiên là khẳng định cách làm
việc của Minh tổng quản, sau đó mới hỏi: "Trong cung chúng ta, có ai có
hành động khác thường sao?"