HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 767

"Nương nương, cái màu thủy lam này đi?" Bôi Đình ở một bên hỏi, Trần

Mạn Nhu nhìn lướt qua, gật gật đầu: "Uh, hợp với cái màu hồng nhạt mạt
ngực, trang sức không cần chọn đồ quá sắc nhọn, liền ngọc trâm kia cùng
phấn trân châu toàn hoa đi, lại thêm hai cái quyên hoa là được."

Thời điểm Hoàng thượng vào cửa, Trần Mạn Nhu trước sau như một ở

cửa chờ, nhìn thấy Hoàng thượng, trên mặt lập tức lộ ra tươi cười sáng lạn,
xách váy đi xuống bậc thang hành lễ với Hoàng thượng: "Thiếp gặp qua
Hoàng thượng, thỉnh an Hoàng thượng."

"Ái phi đứng lên đi, tại sao ở bên ngoài chờ? Tiểu tứ đâu?" Hoàng

thượng nâng Trần Mạn Nhu dậy, hướng trong phòng nhìn lướt qua, Trần
Mạn Nhu cười chỉ chỉ tây gian: "Lúc này Tiểu tứ đang ngủ đâu, Hoàng
thượng đi vào trước đi, thiếp cho người nấu canh đậu xanh, Hoàng thượng
vừa vặn uống một chén."

Hoàng thượng sải bước đi vào trong, trực tiếp đi đến tây gian, thấy Tiểu

tứ đang nằm trên tháp ngủ bốn vó chổng lên trời, trên bụng nhỏ đắp thảm
lông theo hô hấp cùng nhau phập phồng, hai má béo tròn tròn nhuận nhuận
mang theo màu hồng nhạt khỏe mạnh, năm ngón tay ngắn nắm lại tạo thành
tiểu quyền đầu đặt ở bên miệng, như vậy, đáng yêu nói không nên lời. Tươi
cười trên mặt lại càng thân thiết, trực tiếp đi qua nhéo quyền đầu Tiểu tứ,
gạt gạt tóc máu Tiểu tứ.

"Hôm nay Tiểu tứ uống sữa mấy lần?" Hoàng thượng nghiêng đầu hỏi,

Trần ma ma vội vàng tiến lên trả lời: "Hồi Hoàng thượng, Tứ điện hạ hôm
nay tổng cộng uống sữa tám lần, mỗi lần đều ăn no, ăn rất bình thường."

Hoàng thượng vừa lòng gật gật đầu, thưởng Trần ma ma một cái hà bao,

cho nàng đi xuống, sau đó đưa tay chuẩn bị tự mình ôm lấy Tiểu tứ. Trần
Mạn Nhu ở một bên vừa cười vừa nói: "Hoàng thượng, ngài đừng lay tỉnh
hắn, tiểu tử kia tính tình rất lớn, vừa tỉnh liền khóc lớn, ai dỗ cũng dỗ
không được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.