- Các ngươi ai muốn rót rượu cho hắn?
Triệu Đạc Trạch cầm theo bình rượu, ngồi ngay ngắn, nói:
- Cùng ta uống, buông tha hắn.
Hôm nay Triệu Đạc Trạch không mặc triều phục thế tử, cũng không mặc
hoa phục, mà là một thân nhung trang, mũ giáp bị hắn ném qua một bên, áo
choàng trên vai được cuốn lên, búi tóc có chút hỗn độn, một đôi mày kiếm
ngạo khí nhếch lên, đôi mắt đen nhánh đựng đầy khí thế bá đạo.
Nếu Triệu Đạc Dật là một thanh Quân Tử Kiếm, vậy Triệu Đạc Trạch
chính là Bá Vương Đao.
Quân Tử Kiếm lấy đức thu phục người, Bá Vương Đao không phục liền
chiến, bá đạo vô cùng, cũng mũi nhọn vô cùng.
Lão thần tử nhìn Triệu Đạc Trạch đến ngây người, quá giống, rất giống
lão Tần vương, trước kia chỉ cảm thấy Triệu Đạc Trạch có vài phần giống
lão Tần vương, ai ngờ hắn không chỉ có dung mạo rất giống, ngay cả
phương thức nói chuyện, hành vi cử chỉ đều cực kỳ giống lão Tần vương.
- Đại huynh...
- Đừng có dài dòng với ta, bọn họ ai muốn rót rượu cho ngươi, phải qua
ta trước.
Triệu Đạc Trạch đem bảo kiếm ném lên bàn:
- Đến đây đi, ai đến ta cũng không cự tuyệt.
- A Trạch.
Tần vương nhíu mày, nhìn về phía Triệu Đạc Trạch, ánh mắt tràn đầy
phức tạp, hắn thật sự chướng mắt Triệu Đạc Trạch bộc lộ mũi nhọn.