HẦU MÔN KIÊU NỮ - Trang 1997

Một khi Dao Dao chịu không nổi cửa này, lão nhị cùng A Trạch hồi kinh,

Vĩnh Ninh hầu biết ăn nói thế nào với bọn họ?

Hơn nữa bọn họ sẽ điên.

Khương Lộ Dao kêu la đau đớn khiến người nghe mà đáy lòng tê dại,

một trận cao hơn một trận, Vĩnh Ninh hầu càng lo lắng, hơn nữa máu loãng
liên tục đưa ra, cùng với bà mụ luôn mang sắc mặt thận trọng, thật sự khiến
Vĩnh Ninh hầu không thể an tâm.

- Dao Dao…

Vĩnh Ninh hầu bực bội gãi đầu, ngươi nhất định phải chịu đựng.

Đau, rất đau, Khương Lộ Dao chưa từng trải qua cơn đau liên miên

không dứt như thế này.

Nàng còn cho rằng, nàng là nữ hán tử, có thể nhẫn được, ai ngờ nàng

cũng không khác gì các nữ tử tầm thường khác, cơn đau tra tấn, thống khổ
bất kham.

Nếu ở hiện đại còn có thể dùng thuốc giảm đau hoặc tiêm thuốc sinh

không đau, hiện giờ ở cổ đại cái gì cũng không có.

Khương Lộ Dao trán đầy mồ hôi rơi tí tách như giọt mưa, tóc dính nhớp.

- Đau, ta đau quá.

Tiêu Chước Hoa cũng gấp đến độ xoay quanh, tuy nàng là mẫu thân của

hai đứa nhỏ, nhưng không biết làm bà mụ:

- Tổ mẫu, làm sao bây giờ?

Gia Mẫn quận chúa cả đời vô tử, sao nàng biết làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.