- …
Khương Lộ Kỳ hoàn toàn bị lão phu nhân vòng vo mà u mê mờ mịt,
thậm chí không phân biệt rõ ràng, lão phu nhân đang khen, hay là nói móc.
Nàng chỉ hiểu giống như chính nàng đã làm ra chuyện lợi người hại
mình, lão phu nhân "thiện lương" giống như Tần vương phi.
Nếu mang theo đồ vật này trở về, nàng sẽ bị phụ thân mắng chết, cũng sẽ
bị đại phòng, tam phòng hận chết!
Đáng lẽ nàng muốn đem Khương nhị gia ghi tạc dưới danh nghĩa đích
mẫu là đẩy chuyện này lên đầu lão phu nhân, ai ngờ…
Lão phu nhân một phen xướng niệm, ca ngợi nàng thành phẩm hạnh cao
khiết, không mưu cầu tước vị.
-Trưởng bối ban thưởng, không thể khước từ.
Lão phu nhân chậm rãi nói:
-Tứ nha đầu không thể khiến ta thương tâm, ngươi giúp ta đại ân, tương
lai một nhà lão nhị sẽ nhớ cái tốt của ngươi.
Ma ma bên cạnh đem một đống thứ tốt đưa cho Khương Lộ Kỳ:
-Chủ tử đã lên tiếng, tứ tiểu thư không cần tiếp tục chối từ.
- Đa tạ tổ mẫu.
Khương Lộ Kỳ miễn cưỡng tiếp nhận đồ vật, sắc mặt thay đổi liên tục,
thôi cứ nhận lấy lễ vật, trở về sẽ giải thích cùng phụ thân sau.
Lão phu nhân chờ Khương Lộ Kỳ rời đi, mới thấp giọng nói:
-Các ngươi biết nên nói như thế nào không?