-Vì tư dục của mình, mà đi phá hủy danh tiết của người khác, ngươi
chính là nam nhân kém cỏi đáng khinh nhất.
- Ngươi trở lại…
Triệu Đạc Trạch một tay xoa bụng, một tay muốn kéo Khương Lộ Dao
lại, người bị đá là hắn, nàng tức giận như vậy làm gì?
Vì thanh danh của nàng mà suy nghĩ, Triệu Đạc Trạch đã tìm một nơi
không có ai.
- Ta chướng mắt ngươi!
- …
Nếu nàng biết mình có tâm muốn đoạt Từ Anh, trả thù Từ Nghiễm Lợi,
thì nàng sẽ càng tức giận.
Triệu Đạc Trạch xoa bụng, để tay lên ngực tự hỏi, mặc dù có lúc hắn
không coi ai ra gì, ý xấu một đống, nhưng hắn không đến mức là nam nhân
kém cỏi đáng khinh.
Nếu hắn không có tính cảnh giác, không có âm mưu quỷ kế, làm sao có
thể ở trong vương phủ tự cao tự tại?
Nếu hắn không chấp nhất vì Dương gia báo thù, sao xứng làm ngoại tôn
của Dương gia? Nhi tử của mẫu phi?
Khương Lộ Dao đi rất mau, nhưng tốc độ của nàng kém xa Triệu Đạc
Trạch, sau khi nghe thấy âm thanh bước chân phía sau sắp đến gần,
Khương Lộ Dao xoay người dừng bước, trừng mắt nói:
- Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì? Không phải ta đã nói rất rõ ràng rồi
sao? Ta sẽ không gả cho ngươi, ngươi một thân phiền toái, ta cũng giống