Huống chi hắn lại cho rằng trừ nữ nhi vạn năng nhà mình, có thể nội có
thể ngoại, thì không có người nào có tư cách cùng Dao Dao so sánh, Tần
vương phi là cái lông gì? Lại có tư cách gì xen mồm?
Từ khi Tần vương phi gả cho Tần vương chưa chịu qua vũ nhục thế này,
Khương nhị gia nói ‘ lời thô tục ’ thiếu chút nữa khiến nàng lệ ròng, đôi
mắt thủy nhuận nhận hết ủy khuất:
-Vương gia…
- Khương nhị gia, nếu ngươi không buông tay, đừng trách bổn vương
không khách khí.
- Hừ.
Sao Khương nhị gia có thể buông tay? Tiếp tục gân cổ lên nói:
-Dao Dao ở đâu, ta lãnh nàng về phủ, Khương gia chúng ta trèo không
tới loại người cao quý, đại khí, phú quý Tần vương phủ các ngươi, đáng
thương cho nữ nhi của ta, không biết như thế nào, lại bị các ngươi khi dễ,
lúc này mới nhập môn mấy ngày chứ?
- Khương nhị gia, ai khi dễ thế tử phi?
-Chính là các ngươi cái loại người trong ánh mắt chỉ có bạc…
Khương nhị gia khủng bố tinh thần, chỉ vào Tần vương đang không hiểu
gì.
-Khương gia chúng ta đưa của hồi môn còn thiếu sao? Hay là như thế
nào? Đến nỗi khiến các ngươi trào phúng Khương gia không có bạc?
Vào lúc này, Khương Lộ Dao cùng Triệu Đạc Trạch đã chạy tới, Khương
Lộ Dao thấy rõ ràng trạng huống, lão phụ chiếm thượng phong.