HÃY CỨU EM - Trang 193

Cô biết đây là vũ khí hoàn hảo của mình và phần nào đó cũng là một vũ khí
không chính thống. Nhưng đôi khi cần thì vẫn phải dùng. Và đó chính là
tình huống của đêm nay.

- Chờ đã, - anh nhân viên nói, - tôi sẽ mời cô một cốc.

- Anh tốt quá.

- Tên tôi là Robby.

- Rất hân hạnh.

Anh ta rời khỏi bàn làm việc và Grace tranh thủ lẻn ra trước máy tính

của anh. Cô gõ tên mình và màn hình hiện lên những thông tin cô cần:

Grace Lauren Costello Hồ sơ số 1060-679

Cô chép vội những con số này lên một mẩu giấy rồi chờ Robby quay lại

để đề nghị anh cho cô xem hồ sơ theo số hồ sơ thay vì đọc tên nạn nhân.

- Tôi chưa bao giờ thấy cô tới đây, - anh ta nhận xét.

- Tôi gặp vài trục trặc nhỏ về sức khỏe mấy năm gần đây, - cô giải thích.

- Nhưng tôi thấy cô khoẻ đấy chứ.

Vài phút sau anh ta quay lại và đưa cho cô một phong bì dày bằng bìa

cứng. Đội ơn chúa, anh ta không thấy sự giống nhau giữa hai cái tên.

Sau khi cám ơn anh ta, Grace ngồi vào một góc khuất để nghiên cứu hồ

sơ của mình, ý thức được rằng mình đang thử nghiệm một cảm giác mà
không một người chết nào từng thử trước cô: tự tra cứu hồ sơ phẫu thuật tử
thi của chính mình...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.