HÃY CỨU EM - Trang 266

Như đại đa số dân cư trong khu phố, Jodie biết danh tiếng của hắn

nhưng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp hắn trong đời. Kên Kên muốn làm gì
nó? Như một con thú bị vây dồn, nó đảo mắt nhìn khắp xung quanh, tìm
kiếm một lối thoát, nhưng căn phòng chỉ có một cái bàn duy nhất ngoài cái
ghế mà nó đang bị buộc chặt vào.

Sterling cầm một cái thùng nhỏ bằng thép và đặt nó lên bàn. Hắn tiến

tới sát bên đứa con gái và nhìn nó bằng ánh mắt ma quái. Làn da trắng
nhờn nhợt, hơi xam xám, lại lấp lánh như xừ cừ khiến hắn trông giống như
một con ma.

Jodie muốn hét lên nhưng không thể thốt được chút âm thanh nào. Vậy

mà thật bất ngờ, Kên Kên giật mảnh băng dính dán miệng nó ra:

- Nào, hét lên, khóc đi, tao thích thế...

Jodie quay mặt đi chỗ khác và bật khóc nức nở.

Clarence mở cái thùng nhỏ ra và xem xét dụng cụ bên trong: một mớ

hỗn độn nào xi lanh, lọ và dao mổ đủ kích cỡ.

Hắn dành hẳn một phút để lựa chọn và khi quay lại phía Jodie hắn cầm

trong tay một xi lanh chứa đầy thứ chất lỏng màu vàng.

Nó giãy giụa tìm cách thoát khỏi hắn nhưng chỉ là ảo tưởng. Không mấy

khó nhọc, hắn giữ chặt cổ tay và chọc thẳng mũi kim vào một đường ven
nổi.

- Mày muốn có thuốc phải không? - hắn nói giọng ma quái, - vậy thì

mày sẽ có...

Bằng một động tác dứt khoát, hắn bóp xi lanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.