Hóa ra đã để nó ở đó hơn một năm trời rồi, cuối cùng vẫn chỉ coi là
như một vật để trưng bày mà thôi.
Chẳng mấy chốc đã đến cuối tháng. Trong buổi họp tổng kết cuối
tháng, sếp hết lời khen ngợi Vân Vy. Khách hàng của công ty đã gọi điện
đến hết lời khen ngợi và tỏ ra vô cùng hài lòng với thái độ và chất lượng
phục vụ của công ty. Sếp còn thưởng cho Vân Vy ba nghìn tệ.
Cô còn chưa được lĩnh tiền thì các đồng nghiệp đã hò reo đòi Vân Vy
phải khao. Vừa hay ở trên con phố gần đó mới khai trương một cửa hàng
đồ n mọi người ai nấy đều nghỉ làm từ sớm và ra đó ngồi tụ tập với nhau.
Chẳng mấy khi được vui vẻ thế này, cho dù có mất tiền cũng thấy
đáng! Dù gì thì đây cũng là tiền của sếp chứ đâu phải tiền của cô. Mọi
người ngồi xung quanh cái bàn, cụng li chúc mừng và ăn uống no say. Sau
khi ăn uống xong, họ lại rủ nhau đến KTV hát.
Nhân lúc đám đàn ông con trai đang hát hò, mấy chị em phụ nữ liền
ngồi túm tụm với nhau buôn dưa lê.
- Thật không ngờ trước khi kết hôn lại gặp phải chuyện này!- Tôn Kì
mím môi nhấp một ngụm rượu vang: -Các chị nói xem có kì lạ không, đúng
vào lúc này gặp lại anh ấy, hóa ra anh ấy đến giờ vẫn còn chưa kết hôn!
Đúng vào lúc chuẩn bị nắm tay vị hôn phu bước vào lễ đường thì Tôn Kì
lại tình cờ gặp lại người yêu cũ.
- Thế cậu định lựa chọn ra làm sao?- Tiểu Thu tò mò hỏi.
Vẻ mặt Tôn Kì có chút đau khổ, chỉ có điều đây chẳng qua chỉ là sự u
uất trong một vài giây ngắn ngủi. Chỉ vài giây sau cô đã nở nụ cười tươi
rói: -Lựa chọn thế nào? Đương nhiên là tôi vẫn sẽ kết hôn theo đúng kế
hoạch, chẳng nhẽ anh ấy đột nhiên xuất hiện nói rằng vẫn còn yêu tôi thì tôi
phải bỏ đám cưới để quay lại với anh ấy chắc? Cho dù tôi có yêu anh ấy
đến mức nào cũng sẽ không làm như vậy. Đâu có còn là mấy cô bé, cậu bé