HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 57

này…- anh dừng lại một chút rồi bổ sung: -Thế cho nên cô có gửi sai kế
hoạch hay không cũng chẳng quan trọng, phải chờ xem sếp của các cô nhìn
nhận vấn đề này như thế nào thôi chứ thực ra chuyện này chẳng có ảnh
hưởng gì. -Trước mặt, cô nên đến nói rõ chuyện này cho sếp cô biết. Tiểu
Thu cười tức tối: -Tôi không thể nói cho sếp biết chuyện này được! Đã nói
đến nước này có nghĩa là đã chẳng còn cách nào cứu vãn nữa rồi. Vân Vy
tiễn Triệu Dương xuống dưới lầu, im lặng không nói gì. Triệu Dương vào
xe, kéo kính cửa sổ xuống và nói: -Vân Vy, có những chuyện cố gắng hết
sức là được rồi, không nên quá cố chấp làm gì. Dù sao đó cũng là lỗi của cô
ấy, cô không thể lúc nào cũng gánh vác sai lầm cho cô ấy được! -Cô ấy là
bạn thân của tôi! -Trong công việc không có bạn bè! Không hiểu sao Vân
Vy cảm thấy có chút khó chịu và khinh thường với những gì mà Triệu
Dương nói. -Đồng nghiệp thì không thể trở thành bạn bè sao? -Vân Vy, tôi
không có ý đó! Có những chuyện dễ dàng giúp được thì không nói làm gì,
nhưng có những chuyện thực sự rất phức tạp. Hôm nay anh cầu cứu người
ta, ngày mai anh sẽ phải trả ơn cho người ta. Nhiều lúc phải biết cân nhắc
xem làm như vậy có đáng hay không. Dù gì cô ấy cũng không phải là
người thân của cô. Giờ đã chẳng còn phải là thời học sinh nữa rồi, chẳng
còn ai vô tư đi giúp đỡ người khác nữa đâu! -Anh nghĩ như vậy à? -Điều tôi
nói là sự thực! Có những chuyện giúp đỡ người khác chẳng có lợi gì cho cô
đâu. Sai thì đã sai rồi, gánh chịu hậu quả là trách nhiệm của mỗi người
trưởng thành. Biết bao nhiêu người phải đối mặt với lỗi lầm do mình gây
ra, sao cô ấy lại không làm được cơ chứ? Với lại là phúc hay là họa vẫn còn
chưa biết mà? Những lời Triệu Dương nói như châm bùng lên ngọn lửa
giận dữ trong lòng Vân Vy. Thế mà trước đây anh ta còn nói dù có thế nào
cũng sẽ hết lòng giúp đỡ cô. Hóa ra sự giúp đỡ mà anh ta nói chẳng qua
cũng vẫn là một sự giúp đỡ cóhiệt hơn. Loại người như vậy có nên tin
tưởng không? Anh ta có đáng để cho cô tin tưởng không? Có thể đây chính
là cái mà người ta gọi là lí trí. Đàn ông đều có lí trí như vậy đấy! Triệu
Dương đăm chiêu nhìn vào Vân Vy, nói: -Vân Vy, đừng trẻ con thế nữa!
Hai người chia tay trong không khí chẳng vui vẻ gì. Vân Vy cảm thấy trong
lòng thật khó chịu, u ám tựa như đêm đen. Tại sao lại không còn cái cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.