HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 268

LI

Sáng hôm đó tiết trời ấm áp. Trong phòng xử án không khí ngột ngạt.

Entơni cùng với các ông Tơnơ và Hilơ bước vào. Mắt anh quen với ánh
nắng rực rỡ bên ngoài nên thấy gian phòng như lờ mờ và âm u. Công chúng
ngồi chật ních hết hàng ghế này đến hàng ghế khác, những chỗ trống sát
tường người đứng đông nghịt. Anh đợi ở gần vành móng ngựa, còn ông
Tơnơ ngồi ở chỗ dành cho luật sư. Khi ông Xtêphơn, chánh án tòa án tối
cao, mặc áo thụng đỏ rủ xuống từ cửa dành riêng cho chánh án bước vào,
không khí khích động tăng lên. Người tuỳ phái luôn miệng hét to: “Giữ im
lặng ở trong tòa” để ngăn những tiếng bàn tán ầm ĩ của các bà tò mò thuộc
giới thượng lưu và của cả đám đông đàn ông nữa. Điều đáng ngạc nhiên là
có rất nhiều nhà kinh doanh “bận rộn” đã tìm ra thì giờ vào tháng Mười
một, ngay trước mùa Nôen, để tới tòa án.

Cái tin viên chánh án Xtêphơn ngồi xử vụ này không được Entơni hoặc

các đại diện pháp lí của anh hoan nghênh lắm.

Ông Xtêphơn có cái mũi như mỏ diều hâu, bộ mặt dài và hơi nghiêng, như

của một người khổ hạnh, là một người nhiệt tâm đi lễ nhà thờ. Ông ta
không tán thành tất cả những chuyện vô luân thất đức, và khét tiếng là
tuyên án khắt khe.

Luật sư Evơn Bleơ, đại diện cho ông chưởng lí, giữ nhiệm vụ công tố,

đứng dậy. Là một người trẻ hơn ông Tơnơ rất nhiều, ông Bleơ béo lùn, có
cái mũi núng nính và hai hàng lông mày rậm.

- Thưa ngài chánh án tối cao, tôi đảm nhiệm vụ án Rêc kiện Grantơ, - ông

Bleơ nói, đưa hai tay lên vai, sửa lại chiếc áo thụng đen. Ông ta nói nhanh,
khác với cách nói chậm rãi và âm vang của ông Tơnơ.

Entơni bước lên, vào trước vành móng ngựa. Khắp mọi chỗ, người ta đều

vặn vẹo rướn nhìn anh. Trong khi viên lục sự đọc bản cáo trạng, Entơni

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.