HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 38

VI

Sau chuyện đó không lâu lắm, Hunđơ, ngồi ăn tối trong phòng ăn của

khách sạn Đại Bàng. Rubi và y thường ăn sau mọi người trong nhà. Trong
các bữa ăn, Rubi dọn cho chồng ăn rất ngon, và thực sự chỉ có mình chị ta
nói những mẩu chuyện lôi thôi về đầy tớ, - những tội lặt vặt của các đầy tớ
gái hoặc các lỗi nhỏ nhặt của anh bếp. Hunđơ chỉ dán mắt vào đĩa, thản
nhiên ăn, làm như không có mặt vợ ở đấy.

Đêm nay, Rubi cũng im lặng như chồng. Nhưng sau khi nhìn Hunđơ chất

lên cái đĩa gộp thành một món gồm xúc xích, khoai tây, cải tía, đưa lên cho
vào mồm, chị đột nhiên lên tiếng.

- Đêm qua, anh đi đâu mà tôi không biết đấy!

Hunđơ ngừng nhai, nhìn vợ. Rồi y tiếp tục nhai chậm rãi.

- À, - y hỏi, - thế thì làm sao?

- Ồ, chẳng sao cả. Chả là sáng nay có người kể tại bữa trà ở nhà bà

Mơgrêgơ là đêm qua đã trông thấy anh ở phố nhà thằng Giogiơ.

- Không nhớ, - y nói cộc lốc. - Công việc làm ăn bắt phải đi khắp nơi. Ồ

phải rồi, tối qua đến đấy gặp gã thợ sơn Xaimơn.

Vẫn tiếp tục ăn, y nghĩ thầm: nguy hiểm đấy, Ôttô, nguy hiểm đấy. Một

con chó cái đang bắt đầu đánh hơi khắp nơi. Nó không thể nào đã thấy mình
lẻn vào hoặc ra khỏi nhà Meri được. Nhưng tại sao nó lại phải nói chuyện
đó với Rubi? Mình cắt đứt với Meri là được lắm rồi. Đứa con của nàng đến
đúng lúc cho mình quá.

Rồi y lên tiếng:

- Cô nói đến phố nhà tay Giogiơ làm tôi chợt nhớ đến vợ hắn… Cô ta tên

gì nhỉ? Đã lâu lắm rồi tôi không gặp cô ta.

- Cái con mụ da màu ấy à? Tên nó là Meri. Anh không nhớ ư? Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.