HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 114

Thiô phá lên cười thích thú với hình ảnh trong lời nói của mình. Ông Đuy

Toa chồm dậy, ánh mắt hiền lành ngày thường lúc này trở nên giận dữ, long
sòng sọc. Bát đĩa trên bàn nảy bật lên khi ông ta giáng nắm đấm dữ đội
xuống mặt bàn.

- Tao sẽ giết chết tươi bất kì thằng da màu nào, nếu nó dám đặt bàn tay

vào người con gái tao. - Ông ta quay ngoắt lại, xỉa xói vào mặt Thiô. - Còn
nếu mày lại dám nói đến một điều như vậy, tao sẽ dành cho mày chiếc roi
da. Cút khỏi nơi đây ngay!

Thiô vội lẩn mất.

Entơni cảm thấy tay chân lạnh ngắt, nặng nề, đờ đẫn, và muốn chuồn theo

Thiô.

Khi ông Đuy Toa quệt mu bàn tay qua các miệng râu ria, nặng nề ngồi

xuống, Entơni vội vã nhìn mặt những người ngồi quanh bàn.

Trừ Ren ra, mọi người đều có vẻ gượng gạo. Ren mang lại sự điềm tĩnh

cho Entơni và làm cho Entơni chỉ hơi bối rối một chút trong khi tiếp tục bữa
ăn. Trong không khí yên lặng lúng túng, ngượng nghịu họ uống cà phê. Ông
Đuy Toa với lấy cuốn Kinh Thánh, mở bừa ra và đọc oang oang những chữ
đầu tiên đập vào mắt ông: “Từ một dòng máu Người đã tạo ra tất cả các dân
tộc cốt để họ cư trú trên khắp mặt đất”.

Nghe đoạn văn chọn lọc mỉa mai này, Entơni bất giác liếc nhìn Ren,

nhưng trên mặt Ren không thể hiện gì cả.

Những lời lẽ thích đáng này dường như uổng phí đối với bản thân ông

Đuy Toa. Trong tâm trạng giận dữ, ông ta ngu ngốc đọc rành rọt từng lời,
rồi gập vội cuốn Kinh Thánh lại, bỏ qua lần cầu kinh thường lệ, đứng ngay
dậy, bước ra khỏi phòng.

Sau bữa tối, Entơni không gặp riêng được Ren. Đêm đó, Entơni thao thức.

Một nỗi kinh hoàng mới khuấy động tâm trí. Một ngày nào đó, Entơni có
thể yêu, mà có lẽ đã yêu rồi. Có lẽ cái cảm giác ấm áp, không thể giải thích
được, xuất hiện mỗi khi nàng ở gần là điều người ta gọi là “yêu”. Nếu một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.