HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 243

Giản Dao cười cười: “Tôi không rõ, xem Bạc Tổng thế nào.”

Bùi Trạch ngoác miệng cười, để lộ hàm răng trắng lóa: “Gần

đây có một quán ăn Quảng Đông rất ngon. Tôi còn một số phiếu
giảm giá vẫn chưa dùng đến, em có muốn thử không?”

“Nếu tôi là em, tôi sẽ cố gắng tránh tiếp xúc thân thể với bọn

họ. Em có biết ai trong số họ sử dụng ma túy không? Mà những
người chơi ma túy thường mắc bệnh truyền nhiễm.”

“Cậu không có xương sao? Bỏ tay ra!”

Giản Dao nhìn Bùi Trạch, trong đầu đột nhiên bật ra câu nói

của Bạc Cận Ngôn.

Cảm giác ngọt ngào vụt qua trái tim cô, cô đáp: “Thật ngại

quá, tôi có hẹn rồi.”

“Với bạn trai?”

Giản Dao không phủ nhận cũng không khẳng định, chỉ mỉm

cười, khiến Bùi Trạch thất vọng quay về chỗ cũ.

Doãn Tư Kỳ quan sát em trai, trong lòng hơi khó chịu. Cô biết

Bạc Cận Ngôn tính lập dị từ nhỏ, đối với ai cũng lạnh nhạt, bao
gồm cả cô. Nhưng thời niên thiếu, do bố mẹ bận rộn công việc,
hai người bao ngày chung sống dưới một mái nhà, cùng ăn trưa,
ăn tối, cùng xem một chương trình truyền hình. Khi cô phát hiện
ra thứ gì đó thú vị, Bạc Cận Ngôn luôn âm thầm đi theo, dù anh
chỉ thờ ơ nhận xét: “Doãn Tư Kỳ, chị vô vị thật đấy.” Thời trung
học, cô là nhân vật nổi tiếng trong trường, nữ hoàng vũ hội. Còn
Bạc Cận Ngôn là cậu bé thiên tài lạnh lùng. Nếu không nói, chẳng
ai có thể ngờ bọn họ là chị em. Nhưng khi cô gặp anh chàng
playboy bắt cá hai tay, trốn ở nhà khóc hết nước mắt, Bạc Cận
Ngôn không do dự tìm đến anh chàng đó, dùng lời lẽ sỉ nhục anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.