HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 31

Lý Huân Nhiên nói xong, liền cúp máy. Giản Dao cười cười,

tiếp tục chuẩn bị đồ dùng câu cá. Nhớ đến “kho bí mật” Lý Huân
Nhiên vừa nhắc tới, Giản Dao hơi ngẩn người. Đó là nơi câu cá rất
tuyệt vời mà Giản Dao và Lý Huân Nhiên phát hiện lúc hai người
còn bé, chổ một con suối nhỏ hòa vào dòng sông. Nơi đó có cây
cối rậm rạp, kín gió, lại nhiều ánh nắng, có rất nhiều cá. Tuy
nhiên, vị trí đó hơi hẻo lánh, người ta thường không để ý. Hồi
nhỏ, Lý Huân Nhiên đặt biệt danh cho nơi đó là “kho bí mật”.
Nguyên nhân khiến “kho bí mật” ít người lai vãng là nó nằm ở
phía dưới sườn núi có ngôi biệt thự trong truyền thuyết, cách ngôi
biệt thự không xa. Ngôi biệt thự bị coi là nhà ma nên rất ít người
qua lại chỗ đó. Bây giờ Bạc Cận Ngôn đã trở về, từ cửa sổ phòng
khách nhà anh có thể nhìn thấy rõ “kho bí mật”. “Kho bí mật” đã
không còn là nơi bí mật, nhưng vẫn là ký ức đẹp đẽ của Giản
Dao.

Sau bữa trưa, Giản Dao liền xuất phát. Bây giờ là thời gian ấm

áp nhất trong ngày, ánh nắng chiếu xuống lối đi nhỏ yên tĩnh
trong khu rừng. Giản Dao đi qua ngôi biệt thự, xuyên qua con
đường nhỏ, hai bên cây cối mọc đầy. Tầm mắt bắt đầu mở rộng
dần, giữa những phiến nham thạch màu nâu đen xuất hiện dòng
nước chảy đến tận con sông phía xa xa. Đây chính là “kho bí
mật”.

Xung quanh vắng lặng như tờ, Giản Dao tìm một cái cây lớn

rồi ngồi xuống. Câu cá một lúc, cô đột nhiên nhìn thấy dưới gốc
cây ở phía đối diện cắm một chiếc cần câu, nhưng không thấy
người đi câu. Đúng lúc này, điện thoại của cô đổ chuông. Là Lý
Huân Nhiên gọi, anh cất giọng dứt khoát: “Anh có việc nên không
đi được.”

Giản Dao nói: “Lý Huân Nhiên, em đã đến nơi rồi.”

Lý Huân Nhiên mỉm cười. “Thế thì em tự chơi đi, “kho bí mật”

thuộc về em. Em hãy chú ý an toàn, có việc gì thì gọi điện cho
anh. Anh cúp máy đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.