HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 96

Người cảnh sát hình sự ở bên cạnh ngập ngừng vài giây, hỏi

tiếp: “Ý của Phó giáo sư là hung thủ bắt thanh thiếu niên chỉ với
một mục đích giết chết bọn trẻ? Hắn giết người đơn thuần vì hắn
muốn? Đây là hành vi trả thù xã hội của hắn hay sao?”

Bạc Cận Ngôn mỉm cười với ông ta. “Một tên tâm lý biến thái

thật sự chẳng bao giờ quan tâm đến xã hội thì làm gì có chuyện
hắn trả thù xã hội? Bọn chúng giết người xuất phát từ nhu cầu
trong nội tâm, chứ không phải hành vi tự buông thả bản thân.”

Người cảnh sát đờ người, Lý Huân Nhiên cũng nhướng mắt

nhìn Bạc Cận Ngôn.

Bạc Cận Ngôn đứng dậy, dõi mắt về phía chợ nông sản cách

đó không xa, đầy vẻ lạnh nhạt và ngạo mạn. “Hung thủ không
bày ra bất cứ trò nào khác, ngược lại bớt việc cho tôi. Dấu hiệu
hành vi, tiếng nói trong nội tâm và sự hoang tưởng của hắn được
ẩn giấu trong quá trình hắn giết người, cắt xác. Hắn làm thế nào
để cắt nạn nhân thành từng khúc, dùng loại dụng cụ nào, theo
trình tự như thế nào, thủ pháp ra sao... Một khi làm rõ điều này,
tất cả sẽ trở nên đơn giản.”

Giản Dao ngồi trong xe ô tô đợi một lúc cũng không thấy Bạc

Cận Ngôn quay lại. Lúc trời sáng hẳn mới có một cảnh sát trẻ tuổi
chạy đến, nói: “Giản tiểu thư, Phó giáo sư Bạc đã ngồi xe ô tô rời
đi rồi, Phó giáo sư bảo cô quay về biệt thự đợi anh ấy.”

Giản Dao cảm thấy hơi kỳ lạ. “Anh ta đi đâu vậy?”

Người cảnh sát trả lời: “Phó giáo sư chỉ bảo đi lấy đồ chứ

không nói cho chúng tôi biết cụ thể là đi đâu.”

Mười hai giờ đêm, Giản Dao bị đánh thức bởi tiếng động lạ ở

bên ngoài. Cô khoác áo khoác, đi dép lê ra khỏi phòng. Tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.