HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 104

"Vâng."

Minh Nguyệt cắn môi, run giọng hỏi: "Tại sao chị Đồng lại muốn giết

Triệu Hà? Thường ngày Triệu Hà đối xử với chị ta tốt nhất, chị ta điên rồi
sao?"

"Cũng không phải là điên." Diêu Viễn Qua lãnh đạm nói, "Còn chưa nói

đến cô đấy, chăm sóc con cho tốt! Tôi chỉ có một đứa con, hôm nay suýt
chút nữa bị hại. Sau này còn xảy ra chuyện này, cô là mẹ nó thì đừng nghĩ
đến chuyện sống dễ chịu."

Minh Nguyệt ậm ừ hai tiếng, không nói nữa.

"Đúng vậy!" Trương Cúc Phương nhân cơ hội nói, "Ngay cả con mình

cũng không chăm sóc được, Minh Nguyệt, lần này chị đúng là bất cẩn,
trách nhiệm lớn như vậy, chị chịu được sao?"

"Cô câm miệng!" Diêu Viễn Qua quát, Trương Cúc Phương biến sắc, im

lặng. Như thể cuối cùng cơn tức bị chọc vào, Diêu Viễn Qua lạnh lùng nói:
"Từ nay về sau không ai được phép nhắc về chuyện Triệu Hà nữa! Còn cả
vụ án giết người kia! Mợ nó, cái quái gì vậy, mợ nó!" Ông ta mắng xong,
đứng dậy trở về phòng. Chỉ còn lại đám phụ nữ, không dám thở mạnh, sắc
mặt mỗi người đều mờ mịt.

Thực ra có gì khác biệt chứ.

Ai yêu nhiều hơn một chút, ai được sủng ái hơn một chút. Ai được

nhiều tài sản hơn, phòng của ai nhỏ hơn, có gì khác biệt chứ?

Từ khi bước vào viện này, bọn họ có lẽ vừa thương vừa hận ông ta.

Nhưng nhiều nhất vẫn là khuôn mặt lạnh lùng hà khắc, tàn bạo độc ác, mơ
hồ khiến bọn họ sợ sệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.