HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 120

"Thấy rõ, xác định là cô ấy?"

"Vâng! Chắc chắn!"

Buổi chiều, ba người Bạc Cận Ngôn và người cảnh sát nữ tiếp nhận

nhiệm vụ ngồi trong một nhà hàng nhỏ bên bến tàu ăn cháo. Nữ cảnh sát đã
thay quần áo của Giản Dao ra, đổi về thường phục. Chỉ là phát hiện như
vậy, không khiến ai cảm thấy vui vẻ, mà chỉ cảm thấy bất đắc dĩ.

"Cũng không thể trách những 'nhân chứng' đó." Bạc Cận Ngôn nói,

"Người thường nhớ kĩ người lạ thường thông qua một số đặc trưng và chi
tiết then chốt. Ví dụ như quần áo, túi xách, thậm chí móc treo độc đáo của
Giản Dao. Chúng ta nhìn thấy mấy hồ sơ kia, 'nhân chứng' đều chỉ ra quần
áo, vật trang sức thậm chí đặc điểm dáng người của người mất tích vô cùng
chính xác. Hơn nữa, người thường khi đối mặt với vụ án quan trọng, nếu có
thể tạo được ảnh hưởng, sẽ có cảm giác tồn tại và tham dự rất mạnh, loại xu
hướng tâm lý này thậm chí sẽ làm cho bọn họ tin tưởng, trí nhớ vốn dĩ mơ
hồ, càng nghĩ càng cảm thấy rõ ràng, càng cảm thấy đáng tin."

"Cũng không thể trách cảnh sát phá án năm đó." Giản Dao nói, "Bởi vì

là thành phố khác nhau, vụ án khác nhau, không thể xâu chuỗi lại thì không
thể phát hiện được quy luật. Tội phạm lại kín đáo, cẩn thận như thế, cho
nên rất khó phát hiện vấn đề trong đó."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.