HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 147

Bạc Cận Ngôn ảm đạm cười.

"Chỉ sợ trên đời không có chuyện có liên hệ với nhau, bông hoa tâm lý

tội phạm của anh." Anh nói, "Em còn nhớ khi lần đầu tiên đến nhà họ Diêu,
anh ra ám hiệu cho em không?"

Giản Dao suy nghĩ một chút. Nghĩ ra rồi.

Ngày đó hai người bọn họ thương lượng với Phương Thành, giả vờ "lạc

đường" vào nhà họ Diêu, kết quả còn gặp phải con chó rất hung dữ, cùng
với đó là lần đầu tiên gặp được Triệu Hà và Đồng Mẫn. Giản Dao suy nghĩ,
mặt hơi nóng lên, gật đầu nói: "Đúng vậy, khi đó anh nói: 'Anh đã coi em
trở thành một bộ phận trong cơ thể anh, cho nên những suy nghĩ không
chắc chắn, sẽ chỉ nói cho mình em nghe'."

Cô dùng đôi mắt trong suốt nhìn Bạc Cận Ngôn, anh cũng nhìn sâu vào

mắt cô, trong nháy mắt cảm thấy vui vẻ thoải mái. Ha, anh nghĩ anh lại cảm
nhận được cảm xúc dâng trào rồi, nhưng trên mặt lại là nụ cười thản nhiên,
nói: "Anh vui lắm, em nhớ câu thổ lộ này rõ ràng như vậy, nhưng lúc điều
tra vụ án, tốt nhất chúng ta vẫn nên chuyên tâm một chút.

Giản Dao: "...Rốt cuộc anh có nói hay không?"

Lúc này Bạc Cận Ngôn mới mấp máy môi, trong mắt từ từ hiện lên sắc

lạnh.

"Anh nói chính là: 'Trong ghi chép điều tra, có một số chuyện rất nhỏ

dùng cách thức bí ẩn nào đó xảy ra liên hệ. Chân tướng bị che giấu bởi thời
gian và cái chết đang lộ ra nụ cười trào phúng với anh.'"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.