HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 215

Thoạt nhìn điều kiện kinh tế của Tưởng Học Nhiễm tương đối dư dả,

cậu ta tự thuê một căn phòng riêng. Nhưng vị trí cũng hơi xa trung tâm,
phòng ở cũng đã cũ. Đây là một khu nhà được xây dựng ở thập niên 90, hai
bên hành lang đều là một dãy phòng ở. Căn phòng của Tưởng Học Nhiễm
tương đối sạch sẽ, cũng có mấy chiếc áo sơ mi âu phục đắt tiền để trong tủ
quần áo. Nhưng màu sắc căn phòng cũng lạnh lẽo, không trang trí nhiều
lắm, thoạt nhìn là bộ dáng ở thuê, không thay đổi quá nhiều. Quần áo phần
lớn là đen xám ghi. Trên giá sách ngoài tài liệu công việc, sách tài chính
kinh tế thì không có đồ gì khác. Rời khỏi nhà Tưởng Học Nhiễm, Bạc Cận
Ngôn hỏi Giản Dao: "Thấy rõ rồi chứ?"

Giản Dao đáp: "Thấy rõ."

"Anh đã biết bí mật bọn họ che giấu là gì rồi." Bạc Cận Ngôn nói, "Ba

người bọn họ đều đang nói dối."

Giản Dao nói: "Em nghĩ mình cũng đã biết rồi."

Bạc Cận Ngôn mỉm cười: "Bông hoa tâm lý tội phạm ngày càng nở rộ ở

trước mặt anh."

Bên trong phòng thẩm vấn, một ngọn đèn trắng, yên lặng lại chói mắt.

Người đầu tiên tiếp nhận thẩm vấn là Văn Hiểu Hoa. Phải nhặt quả hồng
mềm nhất, đây luôn là nước cờ của Phương Thanh. So với chạng vạng ngày
hôm qua, hiện tại thoạt nhìn Văn Hiểu Hoa tỉnh táo hơn không ít, nhưng
Phương Thanh hiểu rõ, đối với chàng trai tính cách yếu đuối, yên tĩnh này
chỉ cần chọc phát là thủng.

"Cậu gia nhập nhóm hoạt hình Nguyệt Ảnh khi nào?" Phương Thanh

không nhanh không chậm hỏi.

Văn Hiểu Hoa: "Năm ngoái...nửa năm trước."

"Lúc ấy nhóm hoạt hình có mấy người?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.