HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 310

Trong lòng Giản Dao hơi chấn động.

Ngẩng đầu nhìn, cảnh sát địa phương đã bắt đầu hỗ trợ vớt rồi. Cũng

may hồ không quá lớn, chỉ hơn nghìn mét vuông, mất cả đêm có lẽ sẽ tìm
ra. Nếu Kha Ái ở trong hồ nửa năm, thì có lẽ cũng đã hóa thành một bộ
xương trắng rồi.

Cách bình minh còn một khoảng thời gian rất dài. Hai người đứng bên

hồ một lát, Giản Dao ngáp một cái. Tay Bạc Cận Ngôn chạm vào vai cô,
khẽ xoa cổ cô: "Đi ngủ một lát."

"Còn anh?" Cô hỏi.

"Anh ở lại đây nhìn."

"Vâng, vậy em ngủ một lát thì đến lượt anh nhé."

Giản Dao lên xe, nằm ở ghế sau, đắp áo khoác của anh. Bạc Cận Ngôn

ở cửa xe nhìn bộ dáng cô cuộn tròn, nở nụ cười.

Giản Dao nhỏ giọng nói: "Anh cười gì thế?"

"Không có gì." Anh đáp.

Giản Dao nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Bạc Cận Ngôn tựa vào cửa

xe, lặng lẽ nhìn phương xa.

Mặt trời dần nhô lên ở phía chân trời.

Giản Dao mở mắt ra, phát hiện anh vẫn còn đứng ở bên ngoài. Cô vội

ngồi dậy, mở cửa xe: "Sao anh không gọi em thay cho anh?"

Trong đôi mắt anh hiện lên ý cười: "Chỉ một buổi tối thôi mà, người đàn

ông có trách nhiệm sẽ không đánh thức người phụ nữ của mình đang ngủ
say."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.