HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 311

Giản Dao: "..."

Chậc, luôn thích thể hiện "con người kiên cường", tật xấu này mấy năm

nay chả chịu thay đổi. Cô khẽ nói thầm: "Tỏ ra anh hùng gì chứ, hai ngày
nay anh chưa chợp mắt chút nào rồi. Có là thần cũng không chịu được."

Mặc dù hốc mắt anh đã hơi đỏ, quầng thâm cũng xuất hiện, nhưng vẫn

ra vẻ thần thanh mắt sáng, đáp: "Hôm nay chắc chắn sẽ phá được án, về
nhà ngủ một giấc thật ngon." Dừng một chút nói: "Chúng ta cùng ngủ."

Giản Dao không nhịn được cười.

Một cảnh sát chạy nhanh tới: "Giáo sư Bạc, cô Giản, đã vớt xong cả hồ

rồi, nhưng không phát hiện được gì hết."

Giản Dao sửng sốt. Bạc Cận Ngôn mím môi im lặng, tiến lên mấy bước,

đi đến bên cạnh mặt nước, trầm tư.

Phương Thanh ngồi xổm xuống đất, không biết ngủ gật từ lúc nào. Cho

đến khi đầu đột nhiên nghiêng đi, đụng vào chiếc bàn ở sau lưng, mới giật
mình tỉnh giấc. Ngẩng đầu nhìn, ngoài cửa sổ trời đã sáng rồi, mấy nhân
viên giám định cũng đang dọn dẹp đồ đạc, chứng tỏ công việc của bọn họ
sắp hoàn thành. Phương Thanh đứng lên.

Một cảnh sát bên cạnh cười hỏi: "Tổ trưởng Phương, các anh đã lục

tung cả đêm rồi, có tìm được đồ gì không?"

Tuy suy nghĩ của Phương Thanh còn chưa tỉnh táo, vẫn sâu xa đáp:

"Thiên cơ không thể tiết lộ."

"Chậc."

Mắt thấy sắp thu đội, Phương Thanh cảm thấy giống như đang ở trong

mớ bòng bong, giống như sắp bắt được manh mối, nhưng vẫn còn thiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.