HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 317

Phương Thanh cười xong, lúc này mới cảm thấy cả người mệt mỏi, đã

mấy đêm anh ta chưa chợp mắt rồi? Không sao, hôm nay bắt xong người,
anh ta sẽ đánh một giấc ba ngày ba đêm. Anh ta vươn vai đứng lên, đúng
lúc này, di động vang lên, là An Nham gọi tới.

"A lô, An Nham."

"Phương Thanh!"

Hai người gần như đồng thời mở miệng:

"Tôi đã điều tra ra rồi." "Tôi biết thủ thuật che mắt là gì rồi."

Hai người đều ngẩn ra, sau đó đồng thanh nói: "Điều khiển người gỗ."

Phương Thanh nở nụ cười: "Tiểu tử, cậu khá lắm! Lập tức quay về cục,

gọi điện thoại cho bọn Cận Ngôn!"

"OK!"

Cúp điện thoại, An Nham một tay ôm người gỗ, nhìn Cố Bàng Bàng:

"Anh phải lập tức quay về cục."

Cố Bàng Bàng: "À, vâng. Anh không cần để ý đến em đâu, em ngồi xe

buýt về được rồi."

An Nham: "Xin lỗi em...Cám ơn."

Cố Bàng Bàng chỉ mỉm cười. Sau đó hai người xoay người đi ra ngoài,

đi được mấy bước, An Nham đột nhiên quay đầu lại: "Cảnh sát bọn anh
không chỉ nhờ em giúp đỡ mà còn cầm người gỗ của em đi. Qua mấy ngày
nữa, anh mời em ăn cơm nhé?"

Tim Cố Bàng Bàng đập nhanh đến mức giọng nói cũng biến đổi:

"Vâng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.