HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 318

Hai người đi ra ngoài cửa được mấy bước, Cố Bàng Bàng đột nhiên lên

tiếng: "Thế thứ mấy ạ? Thứ ba, thứ tư em đều phải đi học."

An Nham quay đầu lại nhìn cô, đột nhiên mỉm cười. Nụ cười xán lạn ôn

hòa, lộ ra hàm răng trắng tinh. Khuôn mặt trắng trẻo cũng hơi đỏ ửng.

"Hôm nay phá xong án, công việc của anh có lẽ phải mất hai ba ngày

nữa mới kết thúc. Tối thứ sáu nhé?"

"Vâng." Mặt Cố Bàng Bàng cũng đỏ lên.

"Sáu giờ tối anh đỗ xe ở cổng trường đón em."

"Vâng."

***

Ánh mặt trời chói chang, Vẻ mặt Bạc Cận Ngôn bình tĩnh: "Không, tiếp

tục tìm đi. Thế giới rộng lớn, nơi an nghỉ Kha Thiển có thể làm cho Kha Ái
chỉ có ở nơi này. Nếu không tìm thấy trong hồ, vậy mở rộng phạm vi tìm
kiếm." Ánh mắt anh phóng xa hơn, đó là bãi cỏ bên hồ, còn có con đê và gò
núi thấp: "Cẩn thận tìm hết nơi này."

"Rõ."

Nhóm cảnh sát tiếp tục bận rộn với công việc tìm kiếm, Bạc Cận Ngôn

và Giản Dao cũng gia nhập vào đội. Mặt trời dần ngả về phía Tây, cả người
Giản Dao đổ đầy mồ hôi, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên, thấy trên mặt Bạc
Cận Ngôn cũng lấm tấm mồ hôi, nhưng vẻ mặt nghiêm nghị, không hề nản
lòng, ánh mắt lãnh đạm kiên định, cẩn thận tìm kiếm khắp mọi ngõ ngách.

Đó là tình yêu của cô, vào bất cứ lúc nào, chỉ cần có anh ở bên, tâm hồn

khó mà không dao động.

Giản Dao cầm lấy chai nước, đưa cho anh: "Uống chút nước đã."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.