HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 329

mái nói lời cám ơn, lên xe anh ta. Lạc Lang lái xe rất nhanh, hoàn toàn
khác biệt với bề ngoài chững chạc nho nhã của anh ta. Giản Dao ngồi bên
ghế cạnh tài xế, gọi điện thoại cho An Nham, hóa ra Kha Thiển trốn đến
căn phòng nhỏ cậu ta từng thuê gần khu công nghiệp hoạt hình. Phương
Thanh và An Nham mang người đến đó đột kích. Cúp máy, Giản Dao nói
địa điểm cho Lạc Lang. Lạc Lang nói "ừ", xe chạy nhanh hơn, còn rất ổn
định. Giản Dao phải nắm lấy tay vịn trên xe, nói: "Lạc đại ca, không nhìn
ra anh lái xe ngông cuồng như thế."

Lạc Lang bị cô trêu nở nụ cười, nói: "Đồng chí Giản Dao, anh chỉ muốn

sớm đưa em đến tụ họp với đồng đội thôi, anh nghĩ có lẽ chúng ta sẽ đuổi
kịp bọn họ."

Giản Dao nói lời cám ơn.

Sắc trời đã dần mờ tối, đèn đường sáng lên, chiếu vào trong xe, bên

trong yên tĩnh. Giản Dao nhìn ngoài cửa sổ, tâm trạng tĩnh mịch, không
muốn nói gì. Tâm trạng của Lạc Lang thì không hề bình tĩnh chút nào. Anh
ta chăm chú lái xe, nhưng vẫn không nhịn được phân tâm chú ý tới cô ở
bên cạnh. Anh ta nghĩ bộ dáng của cô so với trước đây thực sự rất khác
biệt, không khóc lóc, không yếu ớt chút nào. Trên đường truy bắt tội phạm,
vẻ mặt vô cùng ung dung, thẳng tiến không lùi bước.

Lạc Lang bỗng nhiên cảm thấy vô cùng đau đớn trong lòng.

Cô đã trưởng thành tốt như vậy, có lý tưởng, cuộc sống của chính mình,

đã rất ưu tú, thậm chí đã có bạn đồng hành tương đối vĩ đại. Còn anh ta ở
trong thành thị phồn hoa này, nhìn thì ngợp trong vàng son, thăng quan tiến
chức thuận lợi, nhưng thực ra cô độc, hai bàn tay trắng.

Xe dừng đèn đỏ ở giao lộ. Lạc Lang quay đầu nhìn cô. Không thể tự

kìm nén, im lặng nhìn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.