HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 372

Rèm cửa khép chặt, chỉ lộ ra một khe hở. Một chiếc kính viễn vọng

được đặt ở khe hở. Lạc Lang hút hết điếu thuốc, đứng lên, cúi đầu nhìn vào
kính viễn vọng. Vô cùng chuyên chú. Xuyên qua tầng lầu, xuyên qua màn
đêm, xuyên qua biển người, kính viễn vọng chiếu chính xác vào khung cửa
sổ kia. Trong cửa sổ tấm rèm khẽ lay động, chỉ bật một ngọn đèn nhỏ. Giản
Dao mặc áo phông màu vàng ấm áp, ngồi trước cửa sổ, hơi cúi đầu, lộ ra
chiếc cổ trắng nõn như ngọc. Một mình ngồi im lặng rất lâu. Ngôi nhà cô
yêu, hạnh phúc trong nhà, từ nay về sau chỉ có một mình cô.

Lạc Lang rời khỏi kính viễn vọng, ngồi xuống. Bắt đầu rầu rĩ hút thuốc,

cho đến khi khói thuốc tràn ngập phòng, cho đến khi màn đêm giống như
biển đen bao phủ khắp trái đất. Đèn cảm ứng tự động trong phòng dần sáng
lên. Ở phía sau anh ta là một bức tường, từ phòng ngủ xuyên qua hành lang,
kéo dài đến phòng khách. Trên tường tất cả đều là ảnh chụp. Giản Dao và
Bạc Cận Ngôn bước vào khu công nghiệp hoạt hình, Giản Dao đeo tạp dề
nấu ăn trong nhà, Giản Dao trên đường đi làm...Ảnh chụp Giản Huyên ở
trong thư viện trường đọc sách, bà Giản đi chợ mỉm cười cúi đầu mua đồ
ăn. Con dao găm giết chết tên sát thủ kia vẫn còn đặt trên mặt bàn bên cạnh
anh ta. Vết máu và vân tay đã được lau sạch sẽ. Lạc Lang cúi đầu, kẹp điếu
thuốc, dụi lên trán.

Nếu ly biệt khiến người ta càng bi thương, thì khi gặp lại càng khiến

cho người ta sa vào lầm lạc.

Điều tất cả chúng ta cần chính là tha thứ.

Anh nói chính nghĩa và tín ngưỡng không hề thay đổi.

Anh nói anh sẽ trở về.

Bạn cũng biết chính nghĩa giống như hòn đá lạnh trong đầm, ánh trăng

dưới hồ nước sâu.

Ánh sáng và bóng tối luôn cùng tồn tại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.