HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 370

"Không sao không sao!" Cố Bàng Bàng vội xua tay, "Anh...người không

sao là tốt rồi."

"Ừ, anh không sao."

Hai người im lặng một lát, dường như đều hơi mất tự nhiên.

Cố Bàng Bàng thử hỏi: "Là trong quá trình bắt người xấu bị thương

sao?"

An Nham ngẩn người, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm xúc phức tạp

trước nay chưa từng có.

Cô ở trước mặt, đứng dưới ngọn đèn trong bóng đêm yên tĩnh, cuộc

sống bình an hạnh phúc. Phải nói thế nào với cô đây, làm thế nào để cho cô
hiểu, trong lúc chạy đua với sinh tử, trong nháy mắt khi tiếng bom nổ, trong
đầu bỗng nhiên hiện lên suy nghĩ, không xong rồi, ngày mai không thể thực
hiện lời hứa với cô. Hóa ra đây là toàn bộ ý nghĩa của câu anh hùng khó
qua ải mỹ nhân. An Nham khẽ cười, nói: "Đúng vậy."

Ánh mắt Cố Bàng Bàng dao động, cúi đầu: "Khi nào chúng ta ăn bù bữa

cơm kia?"

Trong lòng An Nham bỗng nhiên bi thương như nước sông bao trùm.

Sự xúc động đã hoàn toàn khống chế trái tim cậu. Cậu tiến lên mấy bước,
dang cánh tay kéo thẳng lấy cô ôm vào trong lòng. Cả người Cố Bàng Bàng
ngây dại.

"Ồ..." Trên lầu ký túc xá vang lên tiếng hô.

"Anh...phải rời khỏi đây một thời gian." An Nham nói, "Anh phải đi bảo

vệ một người. Người đó đáng để anh tôn kính cả đời. Nếu trên thế gian này
có thể dùng từ vĩ đại để hình dung, anh ấy chính là người đó. Hiện tại tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.