HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 368

Nhưng có một số việc, anh cần phải tự mình đối mặt; có một số việc cần

làm sáng tỏ; có một số việc không thể từ bỏ.

Anh sẽ tự chăm sóc bản thân, hi vọng em cũng vậy.

Anh sẽ trở lại bên cạnh em vào một ngày nào đó trong tương lai, khi anh

cho rằng mình đã chuẩn bị tốt.

Xin lỗi.

Cận Ngôn, tình yêu của em."

Tuy chữ viết ngoáy, nhưng vẫn cứng cáp có lực như cũ. Có một số chữ

còn viết đè lên nhau. Anh nhắm mắt lại viết bức thư này. Giản Dao nhìn
một lúc lâu, đặt tay lên ngực, cúi đầu rất lâu.

Sân trường đại học tầm chạng vạng, ngọn đèn yếu ớt, vô cùng yên tĩnh.

An Nham đứng dưới lầu ký túc xá sinh viên nữ, vô số người ghé mắt

nhìn cậu. Vẻ mặt cậu không hề dao động. Một cô gái xa lạ chạy xuống lầu,
khi đi đến trước mặt cậu, còn cảm thấy hơi khó tin: "Anh...chính là cảnh
sát, An Nham?"

An Nham gật đầu: "Tôi là An Nham."

Cô gái "A" một tiếng, nói: "Anh chờ một chút nhé, chuyện không giống

như bọn tôi nghĩ rồi. Chờ một chút." Nói xong hộc tốc chạy lên lầu.

An Nham vẫn đứng sừng sững bất động như cây cột.

Trong ký túc xá sinh viên nữ. Cố Bàng Bàng ngồi trước bàn, hơi ngây

người. Mấy cô gái đứng phía sau đều khuyên nhủ cô: "Đừng mềm lòng,
Bàng Bàng, anh ta cho cậu leo cây một tháng, xứng đáng để cho anh ta
chờ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.