HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 380

túi. Tôi cảm thấy hai mắt mình đã không còn nhìn rõ sao trên bầu trời, cũng
không thấy rõ đất dưới chân. Sao cuộc sống lại như vậy, sao con người lại
trở nên hoàn toàn thay đổi như vậy?

Kha Ái, Kha Ái, cô gái tốt đẹp trong sáng như vậy. Sao chị ấy lại đánh

mất sinh mạng trong một buổi đêm im lặng bình thường thế này? Tôi cảm
giác như mình đang nằm mơ.

Nhưng tôi là kẻ nhát gan như thế đấy. Tôi che miệng, không cho mình

phát ra tiếng, đứng ngoài nhìn vào trong phòng, nhìn thấy bọn họ khiêng thi
thể Kha Ái rời đi. Bởi vì tôi biết nếu mình xuất hiện lúc này, chờ đợi tôi
cũng sẽ là cái chết.

Hóa ra chết là chuyện dễ dàng như vậy. Ngay ở bên cạnh, ngay trong sự

xấu xí nhất của con người. Tôi cọ rửa lại sàn nhà gỗ lần nữa, lại dùng cách
đã học trên mạng, cọ rửa bằng máu heo, sốt cà chua, vân vân cho đến khi
không còn máu của Kha Ái nữa. Tôi lại cắt ngón tay, lưu lại máu của mình
ở rất nhiều nơi. Sau đó tôi ngồi trước gương, đưa tóc cho thợ làm tóc. Thợ
làm tóc giật mình: "Làm gì thế?"

Tôi đáp: "Nối tóc."

Sắc mặt thợ làm tóc hơi khó coi, nhưng sau khi tôi đưa tiền, im lặng, tỉ

mỉ nối từng sợi một.

Tôi nhìn người trong gương, tóc dài đen như trong kí ức. Tôi dùng bút

kẻ lông mày và phấn vẽ lại hình dạng lông mày của chị ấy. Tôi lấy son ra tô
lên môi. Tôi ngẩng đầu, khẽ cười với thợ làm tóc.

Thợ làm tóc ngây người.

Tôi xách túi, khoác thêm áo, đi ra ngoài trong cơn mưa phùn. Tôi buộc

khăn lụa, che cổ và nửa khuôn mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.