HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 39

Kết quả anh còn mỉm cười, đổ thêm dầu vào lửa: "Thực ra anh có rất

nhiều địa điểm du lịch tốt đề cử. HLJ vùng biên giới Trung Nga, một nhà tù
mới khánh thành, an ninh lớp lớp, vô cùng đẹp đẽ. Hơn nữa đều tiếp nhận
tất cả trọng phạm. Nếu chúng ta nhanh tay, còn có thể may mắn trở thành
nhóm viếng thăm đầu tiên."

Sáng sớm hôm sau, Giản Dao thu thập hành lý, một mình yên lặng đến

thành cổ.

Vẫn còn đang ngơ ngác thì xe đã dừng ở cửa cục cảnh sát. Giản Dao

xuống xe, có cảnh sát sớm chờ ở cửa đưa cô vào. Giản Dao nhớ tới Bạc
Cận Ngôn mấy hôm nay bị cô đuổi ngoài cửa, mấy ngày không nhìn thấy
Bạc Cận Ngôn, không hiểu sao tim lại đập thình thịch. Vừa rồi vội vàng
nhận điện thoại, hiện tại nghĩ lại, không biết lúc anh bị đội trưởng đội cảnh
sát hình sự bắt có bị đau ở chỗ nào không? Tuy rằng nửa năm nay anh cũng
có tập thể hình, còn từng cho cô sờ qua chút cơ trên cánh tay, nhưng theo
phán đoán của Giản Dao, bắp thịt đó vẫn không thể đánh lại một cảnh sát,
huống chi là đội trưởng đội cảnh sát hình sự. Nghĩ như vậy, cô bước nhanh
đến phòng. Một người đàn ông cao lớn nhìn thấy cô nở nụ cười: "Là cô
giáo Giản à, tôi là đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành cổ, Phương Thanh.
Muộn như vậy, vất vả cho cô quá."

Giản Dao vội bắt tay với anh ta, cười nói: "Chào anh, tôi là cảnh sát

Giản Dao phòng tâm lý tội phạm Bộ công an, vợ Bạc Cận Ngôn. Hạnh
ngộ."

Phương Thanh liếc về phía sau: "Anh ấy ở bên trong."

Giản Dao cũng ngẩng đầu nhìn theo phía anh ta, văn phòng này cũng

không hề rộng, ba giờ rạng sáng, đèn vẫn bật sáng trưng, giống như ánh
nước bao phủ. Bạc Cận Ngôn mặc bộ âu phục phẳng phiu, đứng trước tấm
bảng trắng, hai tay để sau lưng, ngón tay còn quen gõ nhẹ. Anh ngẩng đầu,
nhìn một đống kết luận viết trên bảng. Bóng dáng tựa như cây tùng cao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.