HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 400

đôi mắt bình tĩnh sáng ngời, có thể nhìn ra tính cách độc lập cứng cỏi của
cô.

Có cảnh sát già từng nói với Phương Thanh, gian khổ sẽ mài giũa con

người từ trong ra ngoài. Phương Thanh thấy rõ được điều đó trên người
Giản Dao. Tự hỏi bản thân mình, cửa ải khó khăn nhất trong nhiều năm qua
của anh ta cũng chỉ là hợp tan tan hợp với Kim Hiểu Triết mà thôi. Anh ta
biết rõ Giản Dao đã trải qua điều gì, anh ta và người bên ngoài không thể
cảm nhận được. Sau một lúc lâu, Phương Thanh chỉ phun ra một chữ:
"Ngốc."

Giản Dao lại cười, sờ bụng: "Em hơi đói rồi, đi ăn gì nhé?"

"Còn có thể ăn gì đây." Phương Thanh ném tàn thuốc vào thùng rác,

"Hôm nay bắt được tên tội phạm lớn như vậy, chi bằng đi ăn đồ nướng và
uống bia đi."

Giản Dao nở nụ cười: "Được đấy."

Ở trong sinh mệnh của chúng ta, có lẽ đồ nướng chỉ là người qua đường

giáp, nhưng đồ nướng giá cả ổn định, lợi ích thực tế, đủ vị, còn có thể ăn
đến khuya. Cho nên có thể gạt bỏ rất nhiều gánh nặng vào ban ngày cho
đàn ông. Buổi tối luôn thích đến nơi này ngồi, ăn mười xiên thịt dê, hai con
hàu, lại uống nửa chai bia, thế là ngày viên mãn.

Chẳng bao lâu sau, Giản Dao cũng biến thành một cảnh sát qua loa sao?

Có lẽ là bắt đầu từ khi trong nhà không còn người đàn ông soi mói tinh tế
ấy.

Đèn đường mờ nhạt, gió to thổi. Phương Thanh chiếm được chiếc bàn

rộng rãi sạch sẽ, còn có thể nhìn ra cảnh sông bên cạnh. Ăn đồ nướng lại
còn được ngắm cảnh, Phương Thanh vô cùng đắc ý. Anh ta cảm thấy sâu
trong lòng mình vẫn còn tế bào văn nghệ và lãng mạn của cảnh sát ở thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.