HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 56

Trương Cúc Phương mắng một lát rồi đóng cửa đi vào. Thoáng nhìn từ

xa, phòng cô ta trang hoàng tinh xảo thời thượng, giường gỗ lớn, sô pha để
trong góc, trên mắc áo thiết kế kiểu châu Âu có treo mấy bộ quần áo nam, ở
cửa còn có mấy đôi dép lê da.

Lúc này lại có một người giúp việc đi qua sân, cầm trong tay rất nhiều

đồ ăn. Là người phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi, liếc mắt đã nhận ra người
kia, nhưng hai người họ không nói chuyện với nhau, như thể đã quen nhìn
chuyện này. Tuy tuổi tác, diện mạo của hai người không giống nhau, nhưng
cảm giác ngột ngạt chất phác thì giống.

"Cạch" một tiếng, cửa sổ của căn phòng bên cạnh Trương Cúc Phương

mở ra. Một người phụ nữ mặt mày thanh tú, thò đầu ra, là Trần Mai quản lý
nhà hàng. Cô ta như đang mắng người, hoặc là lẩm bẩm làu bàu: "Ba ngày
hai đầu đều nghe thấy tiếng mắng, có để yên hay không. Có bản lĩnh thì
làm nhiều chuyện cho nhà này, tận sức đi. Nếu không có ích thì đừng ồn
ào! Chị Đồng, mang cơm cho tôi. Sao còn chưa mang đến? Nói chị mà chị
không nghe thấy à, sao người khác sai được chị mà tôi không sai được?"

Người giúp việc lúc trước bị Trương Cúc Phương đánh, thấp giọng đáp

"Vâng". Giọng nói cũng không mang theo chút gì tức giận, sau đó quay đầu
chạy tới phòng bếp bên ngoài viện. Còn Trương Cúc Phương kia cũng
không dám đối đầu với Trần Mai, chỉ nghe tiếng "loảng xoảng", có thứ gì
đó bị cô ta đập trên mặt đất.

Bạc Cận Ngôn hơi nhíu mày, khẽ nói: "Ngu xuẩn, cuồng vọng, dơ bẩn."

Giản Dao im lặng. Cô ngước mắt nhìn lên, bầu trời đã lờ mờ tối, liễu im

lìm rũ xuống, trong đại viện cũ kĩ này tựa hồ tản ra hơi thở mục ruỗng, so
với bên ngoài giống như là hai thế giới.

Nhưng không phải vẫn có người sống như vậy sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.