thật sự là bởi vì lần hợp tác này rất quan trọng, không thể có bất kỳ thất
thoát nào được. Dù sao lần hợp tác này với Trầm thị, Tô Hàng đã thúc đẩy
áp lực rất lớn bên cổ đông, mong con thông cảm cho hắn."
"Con biết, con sẽ nói chuyện với Tô Hàng sau, cảm ơn dì Liễu đã quan
tâm." Trầm Khê rút tay trở về, hai cánh tay cô đặt ở dưới mặt bàn, vừa vuốt
lưng chú mèo, vừa gãi cằm chú.
"Vậy ta yên tâm rồi." Liễu Phương lại hỏi, "Hôm nay con tới đây để
thăm Tô Hàng sao?"
"Không phải đâu ạ." Trầm Khê lắc đầu rồi nói, "Quán cà phê này là
con mở, con tới đây thăm một chút."
"Thật sao?" Liễu Phương một mặt kinh ngạc, "Ta nghe nói con gái của
Trầm gia không thích làm ăn, nhưng quán cà phê con mở cũng không sai,
tại nơi này rất nổi tiếng."
"Con chỉ mở chơi thôi, nếu so sánh với người phụ nữ như dì Liễu thì
làm sao sánh bằng được." Trầm Khê đáp.
"À, ta đây làm sao có thể tính được chứ, cũng chỉ là một quản lý nhỏ
trong công ty mà thôi. Cũng không giống như con, về sau con sẽ quản được
toàn bộ Trầm thị." Liễu Phương hỏi dò.
"Vâng." Trầm Khê lắc đầu, "Con không thích làm ăn, quán cà phê này
cũng chỉ mở chơi. Trước đó cha con có nói, về sau nếu con không quản lý
được Trầm thị sẽ mời quản lý chuyên nghiệp tới, cũng giống như nhau thôi
ạ."
"Mời quản lý chuyên nghiệp?" Liễu Phương kinh ngạc rồi nói.
"Đúng vậy ạ." Trầm Khê vừa cười vừa nói, "Có điều bây giờ con
không cần làm vậy nữa, con nghĩ về sau con sẽ để cho Tô Hàng quản lý là