khép kín, cô vẫn không nên đoán cái gì đó được gọi là tâm tư của nam nhân
thì hơn.
Im lặng thở dài một hơi, Trầm Khê mới cởi chiếc giày cao gót còn lại
xuống, để trần một đôi chân ngọc định trở về phòng nghỉ ngơi. Váy thật dài
lê mặt đất, cũng cọ xát đến chân phải của Trầm Khê vừa được bôi thuốc
rượu xong. Trầm Khê nghĩ đến cảnh tượng nam nhân nghiêm túc bôi thuốc
cho mình vừa rồi, cô không đành lòng uổng phí tâm tư của Tô Hàng, cho
nên Trầm Khê cúi người xuống ôm lấy làn váy dài, để lộ ra bắp chân trơn
bóng rồi tiếp tục chạy lên trên lầu.
Về đến phòng, Trầm Khê mở tủ quần áo ra để tìm áo ngủ, lúc cô đang
định cởi lễ phục trên người mình xuống để thay áo ngủ, Trầm Khê mới phát
hiện, khoá đằng sau lễ phục đã bị một dải lụa cột quanh lại. Vì mỹ quan của
lễ phục, dải lụa quấn quanh đặc biệt rất phức tạp, cho nên lúc cởi lễ phục ra
rất phiền toái.
Trầm Khê tự mình thử nhiều lần, nhưng cô mãi không thể với tới dải
lụa, cô hơi chán nản liếc mắt nhìn bản thân mình đang vô cùng chật vật
trong gương, nghĩ một hồi, cuối cùng cô lại phải nhấc váy xuống lầu. Trầm
Khê nhấc làn váy dài, cẩn thận đi đến cửa phòng khách, cô do dự một hồi
rồi mới gõ cửa phòng.
Tô Hàng vừa mới khoác áo choàng tắm lên người thì nghe thấy tiếng
gõ cửa, hắn kinh ngạc trong nháy mắt, rồi tăng nhanh động tác thắt đai lưng
trên tay, bước nhanh đến, sau đó thì mở cửa ra.
"Chào anh!" Trầm Khê hơi xấu hổ cười cười.
"Em sao vậy?" Tô Hàng nhìn Trầm Khê vẫn đang mặc lễ phục chỉnh
tề trên người rồi hỏi.
"Việc đó.. Trương tẩu bà ấy vừa tan việc rồi." Trầm Khê hơi mắc cỡ
để nói yêu cầu nhờ nam nhân giúp cô cởi dải lụa trên lễ phục ra, cô luôn