HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 538

"Tốt, tốt." Mẹ Trầm liên tục nói hai tiếng tốt, lấy ra một cái lì xì to to

đưa cho Tô Hàng, "Lại đây, lì xì năm mới cho con."

Tô Hàng chớp chớp mắt, có chút không kịp phản ứng.

"Cầm nào." Mẹ Trầm thấy Tô Hàng không nhận, nhịn không được lên

tiếng thúc giục.

"Ôi... Cảm ơn mẹ." Tô Hàng ngơ ngác cầm lấy, vẻ mặt ngây ngốc.

Mẹ Trầm cười gật gật đầu, tay phải âm thầm chọt chọt cha Trầm bên

cạnh. Cha Trầm ho khan một tiếng rồi mới có chút cứng nhắc đưa qua một
cái lì xì: "Đây là của cha cho con."

"Cảm ơn cha." Tô Hàng tuy vẫn hơi kinh ngạc, nhưng đã có kinh

nghiệm một lần trước, lần này phản ứng nhanh hơn nhiều. Chỉ là nhận xong
cảm ơn, tiếp đó phải làm gì đây? Chúc vài câu cát tường là được, hay là
phải lì xì lại? Tô tổng giám đốc chưa từng nhận được lì xì rất rối rắm.

"Mọi người đang làm gì đó?" Lúc này Trầm Khê từ trên lầu đi xuống,

cô mặc một chiếc áo lông đỏ rực, thoạt nhìn tươi tắn hệt như một cái lì xì,
"Lì xì kìa."

Trầm Khê nhìn hai cái lì xì thật dày trong tay Tô Hàng, hỏi: "Cha mẹ

cho hả?"

"Ừm." Tô Hàng ngờ nghệch gật đầu.

"Còn con thì sao ạ?" Trầm Khê nghe xong, lập tức vươn tay về phía

cha Trầm mẹ Trầm đòi lì xì.

"Con bao nhiêu tuổi rồi, còn lì xì gì nữa." Mẹ Trầm cười mắng một

câu, hất cái tay Trầm Khê ra.

"Thế sao anh ấy lại có ạ?" Trầm Khê bĩu môi, giả vờ ghen ghét ra mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.