HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 311

Dịu đi vì câu nói của anh, tôi nhún vai. "Bố sẽ làm thế, nên mọi người

mới không nói với bố lý do em và Jason li dị. Để bảo vệ bố chứ không phải
Jason." Jason không đáng để bố tôi bị bắt giữ dù chỉ một phút vì tội hành
hung, chuyện sẽ xảy ra vì Jason là cái loại thù vặt và anh ta nhất định sẽ đệ
đơn đi kiện.

"Đồng ý." Wyatt nhìn tôi một chốc, rồi ủ rũ lắc nhẹ đầu và kéo tôi vào

lòng anh. Dễ chịu, tôi vòng tay quanh eo anh và dựa đầu vào ngực anh, anh
tựa cằm lên đỉnh đầu tôi. "Giờ thì anh hiểu tại sao em cần phải đảm bảo như
vậy." anh lầm bầm. "Em đã chịu cú sốc lớn, bắt gặp chồng và em gái mình
hôn nhau."

Nếu có điều gì làm tôi ghét thì đó là việc người khác tỏ ra thương hại tôi.

Trong trường hợp này, điều đó là không cần thiết. Tôi đã tiến lên và để lại
Jason như đám bụi sau lưng. Nhưng tôi không thể nói, "Ồ, nó thực sự chẳng
làm em phiền lòng," bởi vì đó sẽ là câu nói dối đần độn nhất; anh biết điều
đó và nghĩ rằng tôi vẫn bị tổn thương rất nhiều, đến mức tôi không thể tự
thú nhận điều đó. Vì thế tôi lầm bẩm, "Em đã vượt qua rồi. Em đã có được
chiếc Mercedes." Trừ việc giờ đây tôi chẳng còn chiếc Mercedes nữa, nó đã
thành một mớ kim loại bẹp dúm và vẹo vọ.

"Có thể em đã vượt qua được sự đau đớn, nhưng em sẽ không thể quên

được việc này. Điều đó làm em cảnh giác."

Giờ thì anh nói như thể tôi là con chim bị thương tội nghiệp. Tôi lùi ra và

cau mày với anh. "Em không cảnh giác; em thông minh. Đó là sự khác biệt.
Em muốn xác nhận có gì đó vững chắc giữa hai ta trước khi em ngủ với
anh..."

"Quá muộn rồi," Anh nói và cười toe.

Tôi thở dài. "Em biết," Tôi nói và lại dựa dầu mình vào ngực anh.

"Những quý ông sẽ không hả hê như thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.