HẸN MÁU - Trang 261

lưng mình và nhận ra quên chưa đóng một cái móc. Tôi quài tay ra đằng
sau để cài nhưng không với tới. Cái móc nằm ngoài tầm với của tôi.

“Chết tiệt,” tôi lầm bầm, vẫn đang loay hoay với cái móc. Khiếm

khuyết nhỏ trong sự hoàn hảo.

Đúng lúc đó, tôi nghe tiếng cửa phòng mở, tiếp theo là tiếng khay đặt

trên bàn cà phê. May quá!

“Inna!” tôi gọi, đi khỏi phòng tắm. “Tôi cần cô...”
Cơn buồn nôn dâng lên, và khi bước ra phòng khách, thay vì Dimitri,

tôi thấy Nathan.

Tôi há hốc mồm. Inna đứng gần hắn, kiên nhẫn chờ đợi bên cạnh cái

khay, mắt nhìn xuống. Tôi lập tức lờ cô đi, chỉ nhìn Nathan. Dù làm nhiệm
vụ canh gác, nhưng hắn chưa bao giờ vào trong. Lần đầu tiên sau một
khoảng thời gian dài, bản năng chiến đấu trong tôi dâng lên, tính toán các
lựa chọn bỏ trốn. Nỗi sợ hãi hối thúc tôi lùi lại, nhưng lùi lại đồng nghĩa
với việc bị kẹt trong nhà tắm. Tốt nhất là ở nguyên vị trí. Dù không thể rời
khỏi phòng, nơi này cũng cho tôi không gian để hành động.

“Mày làm gì ở đây?” tôi hỏi, ngạc nhiên thấy giọng mình bình tĩnh.
“Giải quyết vấn đề.”
Tôi không cần có chỉ dẫn cũng biết hàm ý của nó. Tôi là vấn đề.
Tôi lại chống cự với mong muốn lùi lại. “Tao chẳng làm gì mày.” Đó

là một logic nực cười. Chẳng nạn nhân nào của Strigoi làm gì chúng cả.

“Mày tồn tại. Mày chiếm chỗ ở đây, làm mất thời gian của mọi người.

Mày biết cách tìm con bé - con bé nhà Dragomir - thế mà mày chẳng làm
được gì có ích cho tới khi thằng Belikov chịu thức tỉnh mày. Trong lúc đó,
Galina bắt tao lãng phí thời gian ở đây canh gác mày và trọng dụng nó chỉ
vì nó thuyết phục bà ấy rằng mày sẽ trở thành tài sản lớn cho bọn tao.”

Một lời phàn nàn thú vị. “Vậy... ừm, mày định làm gì?

77

Trong nháy mắt, hắn đứng trước mặt tôi. Nhìn hắn ở sát cạnh khiến tôi

nhớ lại kí ức xưa - hắn cắn Dimitri và đắc thắng nhìn chúng tôi. Một tia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.