HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 364

29

Có thể trước khi tai họa rơi xuống, vận may sẽ đến cùng một lúc. Lâm Tinh
không những khỏi bệnh lại tìm thấy Ngô Hiểu. Mọi thứ cầu mong trong
giấc mơ, những sự kiện lẽ ra phải dự kiến nhưng không dự kiến, vào lúc
tâm lý không đề phòng, bỗng lần lượt đến, thật kì diệu. Cho nên, khi Lâm
Tinh đứng trên bậc thềm hộp đêm Đức Châu trông thấy sự việc đau lòng,
tất cả đều bất ngờ và tàn nhẫn.

Cô bỏ chạy như chạy trốn. Khóc lóc làm cô ngẹt thở, bước chân lảo đảo.
Đường phố đông đúc và cao ốc của Thượng Hải làm cô choáng váng, hoa
mắt.

Nơi này rất gần phố Bờ Sông nổi tiếng. Cô trông thấy đường phố rực rỡ
ánh đèn, trông thấy tháp truyền hình “Viên ngọc phương Đông” chói lọi
bên kia sông Hoàng Phố. Cảnh đêm tráng lệ làm cô đau đớn không muốn
sống, bởi tất cả những gì đẹp đẽ đều đã bỏ cô mà đi. Nhưng cô vẫn dừng
bước nhìn lại. Quả nhiên trên đường phố rực sáng ánh đèn, Ngô Hiểu đang
đuổi theo. Tủi thân, phẫn nộ, căm giận, tất cả đều có, nhưng tất cả đều bị
những nhớ thương tích tụ bao đêm khỏa lấp. Không kiềm chế nổi, cô lao
tới, ôm lấy anh, chỉ còn tập trung vào một ý nghĩ. Đấy là - người cô đang
ôm trong lòng - là người yêu, là chồng của cô.

Nước mắt ngày gặp mặt ướt bờ vai Ngô Hiểu, Lâm Tinh không biết nói gì
vào lúc này. Cô cũng trông thấy giọt nước mắt trên hàng mi Ngô Hiểu, giọt
nước mắt đã an ủi tình cảm cô rất nhiều.

Cô gái lái chiếc xe thể thao cho xe chạy tới, đứng bên đường, không chút
biểu cảm nhìn hai người. Lâm Tinh nói: “Anh Hiểu, anh cùng em về nhà,
về nhà chúng ta nhé!” Ngô Hiểu không trả lời, từ từ buông Lâm Tinh, hỏi:
“Em mổ có tốt không? Lúc này em còn khó chịu nữa không?” Lâm Tinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.